"Nghiệp vụ của cậu, tôi sẽ ủy thác cho trợ lý. Không cần lo lắng." Dung Tự nói.
"Tớ lo lắng cậu. Cậu nhìn qua rất suy yếu." Tay Hoa Án vươn ra, tựa hồ muốn dắt ngón tay Dung Tự.
Dung Tự hơi nghiêng người đi, tránh đụng chạm của Hoa Án. Nàng biết sự tình ngày hôm qua, là Hoa Án làm ra. Ngoại hình của Hoa Án, tuy rằng khá tương cận với Trình Cẩm Chi. Nhưng là bản chất không giống nhau.
"Tôi rất khỏe."
"Vậy thì tốt." Hoa Án câu lên khóe môi. "Trao đổi sinh, cậu đi không? Đây là trường hàng đầu đó."
"Khi còn bé nếm nhiều khổ cực như vậy, chung quy phải cho mình một câu trả lời thỏa đáng." Hoa Án nói. Hoa Án là đồng học cao trung của Dung Tự, tự nhiên biết cảnh ngộ của Dung Tự những năm kia. Ăn nhờ ở đậu, sợ là hồi ức Dung Tự sau khi trưởng thành xóa không được. "Không nhất định là vì địa vị cùng tài phú, nhưng tổng sẽ không bị người chế trụ. Dung Tự, cậu nên hiểu rõ."
Tiếp thu giáo dục tốt hơn, tiếp thu nền tảng tốt hơn. Đối với Dung Tự không có căn cơ không có nhân mạch, là không có biện pháp khác. Hoa Án tựa hồ đang cho Dung Tự một cảnh giác, tương lai của nàng, cũng không chỉ hạn chế với Thân Thành cùng Trình Cẩm Chi. Dung Tự không nói gì, Hoa Án vẫn duy trì nụ cười hữu hảo, sau đó từ từ kéo lên cửa sổ. Dung Tự đứng yên tại chỗ thật lâu, đứng đến khi chân tê rần. Lúc quay người, vừa vặn gặp được mẫu thân trở về từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quan-trong-nhat-the-gian/1091711/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.