Việc đầu tiên khi có mặt đầy đủ bốn người là phân chia giường.Vệ Cát nằm ở giường bên trái,phía dưới,Lạc Khả nằm ở trên.Triệu Lệ Hoằng để Diệp Tư Hạ chọn giường trước,vì Vệ Cát nằm ở dưới,hắn cũng nằm ở dưới giường đối diện. 
Sau khi đi ăn về,Vệ Cát cảm thấy người mình hơi ngưa ngứa.Cậu lúc đầu cũng không quan tâm lắm,cho đến khi sự khó chịu lan toả khắp cơ thể khiến cậu tỉnh giấc. 
Chết tiệt!Lại bị nổi mẩn do dị ứng hải sản rồi,tất cả là do mấy con tôm đáng chết đó!Vệ Cát cố gắng trùm mền kín đầu đi ngủ,nhưng cơn ngứa cứ thế hành hạ cậu. 
Xoay người đủ tư thế,cái loại ngứa đặc biệt khó chịu này vẫn không thuyên giảm,cậu quyết định lục tủ tìm thuốc. 
Trời đã khuya,thời tiết se lạnh,đi chân trần trên nền nhà làm hai chân Vệ Cát lạnh cóng. 
Ba người kia đã yên vị chìm sâu vào giấc ngủ,thậm chí còn có vài tiếng ngáy nhỏ.Tìm mãi,kết quả vẫn không có,lẽ nào quên ở nhà trọ rồi sao? 
Vậy thì làm thế nào để bớt cảm giác khó chịu này đây?Bây giờ hơn mười một giờ,kí túc xá đóng cổng rồi,ngày mai mới có thể đi mua thuốc được. 
Vệ Cát đi vào nhà vệ sinh,nhìn gương mặt trắng trẻo trơn láng tự nhiên nổi vài mẩn đỏ,cánh tay cũng có mấy nốt,thật rất muốn dùng tay khều khều. 
Đưa tay ra sau lưng,phát hiện có rất nhiều nốt mẩn dị ứng.Nghĩ đến mai còn phải đi học cả ngày,cậu bóp trán thở dài,khả năng chịu đựng của cậu cũng không tồi,ráng một đêm không thành vấn đề. 
Tắt đèn,cậu kê gối ngồi tựa vào thành giường,hai mắt nâu vì cơn ngứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-o-truong-dai-hoc/202740/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.