“Có thể cho tôi hỏi kí túc xá của sinh viên Vệ Cát, năm nhất khoa Tin ở đâu không? Tôi là anh họ của em ấy.”
Khương Ninh kéo Vệ Cát vào trong đại sảnh, thở hồng hộc vì mệt, đưa tay chỉ trỏ với người quản lí. Cơ thể Vệ Cát không chịu nóng giỏi, mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Khương Ninh nghĩ mình sau này không nên chuốc bia cậu nữa, vì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng may mắn là cậu chưa ói vào người anh, nếu không anh sẽ thực sự rất rất hối hận.
Người quản lí nhìn Khương Ninh với ánh mắt nghi ngờ, sau đó cất giọng lạnh lùng.
“Ừm...Vệ Cát, sinh viên khoa Tin, năm nhất...phòng 113, mời cậu đi về khu kí túc xá bên phải.”
“Tôi cảm ơn.”
Lạc Khả cùng Diệp Tư Hạ và Triệu Lệ Hoằng đang say mê xem trận bóng bầu dục quốc tế thì nghe ở ngoài cửa có tiếng gọi. Hứng thú bị cắt ngang khiến Lạc Khả bực dọc, đưa bản mặt hầm hầm đi ra mở cửa. Cửa vừa mở, gương mặt Khương Ninh ló vào, anh cười cười gật đầu với Lạc Khả, cậu vẫn giữ nguyên bộ dáng khó chịu, mời anh vào phòng. Vì cái quỷ gì mà Vệ Cát say đến mức này?
Triệu Lệ Hoằng chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, bị Diệp Tư Hạ huých một cái, không cam lòng gập màn hình lại, đỡ Vệ Cát từ tay Khương Ninh.
“Cậu ấy uống bia sao?”
“Ừ, Cát Cát nói với anh em ấy đang buồn phiền chuyện gì đó.”
Ôi trời! Cứ rắc rối với Vương Túc Ngạn là cậu uống bia giải sầu hay sao? Say mèm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-o-truong-dai-hoc/1309647/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.