Tiểu Khiết, sao giờ này còn chưa đi ngủ thế?
Mẹ của Tần Mộng Khiết ở ngoài ngó vào, thấy con gái vẫn đang chuẩn bị đồ chưa xong.
- Con sắp xong rồi, mẹ ngủ trước đi.
- Ngủ sớm nha con yêu.
- Vâng~
Con mèo nằm trên giường chờ chủ nhân đến vuốt ve, nó nhổm dậy ưỡn người rồi nhảy lên người Tần Mộng Khiết nằm. Cô lấy tay xoa xoa một chút rồi đặt nó qua bên cạnh.
Đi chơi có một ngày, mà cô lại bận rộn chuẩn bị đồ mãi vẫn chưa xong, nào là kem chống nắng, nón, rồi lại băng cá nhân, thuốc sát khuẩn, nước rửa tay,...
- Cũng đủ hết rồi!
Từ Mộng Khiết cài báo thức, tắt đèn rồi leo lên giường nằm ngủ. Mỗi lần chuẩn bị đi chơi là lòng cô lại thấy háo hức khó mà ngủ nổi. Lăn qua lăn lại một hồi cuối cùng cũng ngủ thiếp đi.
----------
- Tới nơi rồi~ Chu Hiểu Tinh vươn vai, chỉnh trang lại đầu tóc rồi lại ngó trái ngó phải tìm người.
Từ Mộng Khiết thấy thế, kéo tay áo Chu Hiểu Tinh, chỉ về phía trước.
- Bọn họ đằng kia kìa.
- Chào~
Châu Chấn Kiệt năng nổ chạy tới, đưa tay xách đồ giúp Chu Hiểu Tinh. Trước hành động ấy, mọi người chăm chú nhìn anh, đợi đến khi anh nhận ra thì mặt đã đỏ ửng như trái cà chua.
Một bạn nam nói: - Ga lăng thế cơ đấy~
Mọi người thì đang cười nói vui vẻ với nhau, còn Lưu Diệp Sương đứng bên cạnh lại nhìn chằm chằm vào Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-ngot-ngao/3001246/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.