Rất nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh, Du Quân chống tay đứng dậy, phủi chỗ quần áo dính đất. Cô nhóc ngước đôi mắt trong veo lên nhìn cậu, tò mò hỏi:
- Cậu trông có vẻ không giống người ở đây?
Du Quân đưa tay gãi gãi đầu, nghĩ ngợi một hồi rồi đáp lại:
- Tớ sống ở thành phố, theo mẹ tới đây.
Du Quân nhìn cô bé một lượt từ trên xuống. Chiếc váy yếm màu be phủ tới giữa bắp chân, bên trong là cái áo phông trắng đơn giản. Cô bé mang đôi dày búp bê nhưng không phải loại bằng da cao cấp mà cậu hay thấy ở các cô tiểu thư thành thị, mà chỉ được may qua loa bằng vải thô, đóng đế cao su phía dưới. Mái tóc dài buông xõa tới ngang lưng, xoăn nhẹ rất tự nhiên, không hề cài những chiếc kim băng, nơ buộc cầu kì.
Nhìn qua thôi đã thấy rõ ràng cả hai đều đối lập nhau hoàn toàn. Du Quân liếc lại bộ quần áo chẳng có gì nổi bật mà đội giá cả nghìn đô của mình, bối rối không biết nói gì thêm.
- Người đàn ông lịch sự sẽ giới thiệu tên sau khi chào hỏi đấy.
Cô bé lém lỉnh gỡ rối cho cậu bạn.
- À... ừm... Tớ là Du Quân. Tớ...không giỏi nói chuyện với con gái...
Đúng là vậy thật. Tên Du Quân này bình thường tới người nhà còn khó mà khiến cho cậu ba hoa nhiều lời. Lúc nào cũng một vẻ mặt xa cách. Nói chi tới tiếp xúc với con gái, cậu căn bản là chưa có kinh nghiệm nào.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972255/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.