Sáng nay Bạch Hồng thức dậy từ sớm. Không khí mùa xuân mát mẻ làm cô muốn được đi bộ đến trường và thưởng thức món bánh ngọt vừa tự tay sáng chế hôm qua. Bước xuống căng tin, Bạch Hồng mua một lon cà phê đen, lựa chỗ ngồi cạnh cửa sổ và ăn bữa sáng.
Vừa bật nắp lon, bỗng có một bàn tay ở đâu xuất hiện, vơ ngay lấy trước mặt cô. Là Du Quân. Anh kề lon cà phê lên môi, uống một hơi dài. Bạch Hồng lúc này vẫn chưa hiểu chuyện gì, chỉ kịp phản ứng sau khi Du Quân đã tu cạn sạch.
- Không ngờ người thừa kế Du gia đây lại thiếu tiền đến mức cướp đồ ăn sáng của người khác đấy.
Du Quân mặt không chút gì là xấu hổ, kéo ghế ngồi xuống đối diện cô, nhìn vào miếng bánh trên bàn và thản nhiên hỏi:
- Cậu thích đồ ngọt?
- Phải.
- Cho tôi ăn cùng.
- Năm mươi nghìn đồng, cảm ơn.
Du Quân ngước mặt lên với ánh mắt khó hiểu. Cô vén tóc, khẽ cười ranh mãnh:
- Mười lăm nghìn đồng cho lon cà phê vừa rồi. Hai mươi nghìn còn lại cho mẫu bánh mới nhất của thợ làm bánh Tử Bạch Hồng. Nể tình cậu là người quen, tôi lấy Năm mươi nghìn đồng. Có ý kiến gì không thưa quý khách?
Anh thật lòng phục trước sự ngang ngược của nhà kinh doanh đại tài này. Rồi không nói gì, Du Quân lẳng lặng đi tới quầy bán đồ ăn. Anh quay lại với một chai sữa tươi và một ổ bánh mì đầy nhân bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972237/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.