Sau khi cuộc thi kết thúc, mọi người cũng lần lượt rút khỏi trung tâm để đợi buổi công bố kết quả vào buổi chiều.
Du Quân bị các học sinh nữ vây kín xung quanh, mắc kẹt đến không thể nhúc nhích nổi. Tương tự phía bên kia, cũng đã có vài anh chàng đến bắt chuyện với Bạch Hồng. Tuấn Kiệt và Mặc Hàn đi theo sau cô làm công tác bảo vệ vợ thằng bạn, liên tục chặn các chú ong đang lăm le muốn hút mật hoa.
Bạch Hồng đứng nhìn Du Quân một hồi, thấy anh vẫn bị chôn chân giữa đám mê trai, cô đành tặc lưỡi, ra tay nghĩa hiệp giúp đỡ.
- Bạn ơi cho mình xin số được không?
Một nữ sinh hớn hở reo lên, tròng mắt không dấu được sự u mê mà như biến thành hình trái tim.
- Tránh ra.
Du Quân tỏ rõ nét mặt khó chịu, đôi mắt lạnh lùng khẽ nheo lại. Anh đưa tay lên, phủi chỗ áo vừa bị nữ sinh kia chạm vào.
- Bạn ơ...
- Cậu ấy đã bảo tránh ra rồi mà. có vấn đề về thính giác à?
Bạch Hồng đứng phía ngoài, mạnh mẽ xen ngang lời cưa cẩm vô sỉ. Đám người quay lại nhìn cô, chanh chua hất cằm:
- Mày có quyền gì mà lên tiếng? Câu dẫn sự chú ý bằng trò rẻ tiền này chắc?
Nhưng dường như không có chút nao núng, Bạch Hồng sắc sảo cất giọng mỉa mai:
- Khiếm thính nặng rồi. Đi bệnh viện mau lên. Nói nhiều coi chừng sau này bị câm.
Tay cô phe phẩy, ánh mắt lơ đãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972217/chuong-21.html