Ánh sáng từ bên ngoài tràn vào góc hang. Không gian tĩnh lặng, không còn mưa rơi xối xả. Chốc chốc lại vang lên tiếng nước chảy tí tách từ trên phiến lá xuống mặt đất.
Ngọn lửa giờ chỉ còn lại là đống tro tàn.
Bạch Hồng khẽ mở mắt. Cô nhìn quanh, rồi chợt nhớ ra chuyện hôm qua.
- Chào buổi sáng, bé nhỏ.
Du Quân nhẹ nhàng mở lời.
- Cậu dậy từ bao giờ, sao không đánh thức tôi?
Bạch Hồng đưa tay dụi mắt, giọng vẫn còn ngái ngủ.
- Đừng nói là đánh thức, đến cử động tôi còn không dám. Cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi nhìn thấy tấm thân không một mảnh vải của cậu rồi chứ?
Nghe anh nói, cô giật mình nhìn xuống. Đúng thế thật. Nam nữ thụ thụ bất thân. Bạch Hồng vội vàng kéo áo khoác về phía mình, che đi cơ thể trần trụi. Cô khập khiễng bò ra vớ lấy đống quần áo đã được hong khô và mặc vào.
Du Quân đợi cô thay xong rồi mới đến lấy áo của mình. Anh thu gom đồ đạc vào túi, đeo ngược ra trước ngực.
- Lên. Chúng ta tiếp tục đi.
Bạch Hồng lồm cồm nhấc đôi chân sưng tấy, leo lên lưng anh.
Bầu trời sau mưa thật quang đãng. Mùi đất nồng hòa với hương cỏ cây và hơi ẩm ảm đạm bốc lên. Cành lá đổ rạp lũ lượt trên đường. Đôi giày của Du Quân ban đầu đang là màu trắng, giờ đã nhuộm sắc nâu sình vì giẫm vào những vũng bùn còn đọng lại.
Cả hai chính xác là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972172/chuong-43.html