Còn vài hôm nữa là đến ngày tựu trường. Bạch Hồng và Du Quân cũng đã cùng nhau chuyển đồ từ nhà cũ của cô về tới biệt thự Du gia.
Hôm nay Bạch Hồng nhìn lại một lượt căn nhà ấm cúng đã chất chứa bao kỉ niệm tuổi thơ, cô thở dài não nề. Còn một căn phòng cuối cùng mà Bạch Hồng muốn được giữ lại vẹn nguyên: phòng của ông.
Trong suốt hơn mười năm chung sống, đây là lần đầu cô được đặt chân vào. Bạch Hồng không khỏi tò mò trước nguyên do vì sao ông luôn coi căn phòng này như một nơi nội bất xuất ngoại bất nhập.
Nhìn một lượt thì đồ đạc trong đó đều chẳng có gì đặc biệt, thậm chí còn có phần hơi cũ kĩ.
Bạch Hồng thử xem qua những cuốn sách trên tủ gỗ của ông, tất cả vẫn rất sạch sẽ, gọn gàng. Cô chợt thấy một gáy sách nổi bật hơn cả, được đánh dấu bằng bông cúc khô.
Một cuốn tiểu thuyết ngôn tình: "Nếu có kiếp sau".
Bạch Hồng lật cuốn sách ra, cô phát hiện một lá thư tay đã ngả vàng kẹp trong trang cuối.
"Người lính của em...
Em ước gì mình chưa từng gặp nhau trên chuyến tàu hôm ấy, để tình ta cũng chưa từng chớm nở. Em ước...giá như em có thể cùng anh thực hiện cuộc hẹn trên ngọn đồi xanh mùa hoa cúc. Nhưng có lẽ khi anh đọc được những dòng tâm tư này, thì em cũng đã đi về một nơi rất xa rồi. Biết đâu đó, em có thể tìm thấy một ngọn đồi hoa cúc đẹp hơn nữa?
Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968047/chuong-63.html