Sáng sớm hôm sau, ba mẹ Du đã sửa soạn đồ đạc, cùng nhau bước lên máy bay tư nhân của Du gia.
Bạch Hồng và Du Quân cũng có mặt để tiễn đôi vợ chồng già khởi hành chuyến du lịch.
- Hai bác đi vui vẻ ạ.
Bạch Hồng mỉm cười, vẫy vẫy tay. Liễu Như Uyên (Du phu nhân) kéo chiếc kính râm lên đỉnh đầu, lo lắng hỏi:
- Vú Diệp về quê rồi, hai đứa có cần gọi thêm người làm không?
Du Quân tay đút túi quần, nghiêm túc đáp:
- Con tự lo liệu được. Cũng nên tập nuôi vợ từ bây giờ.
Liễu Như Uyên cong môi, nhếch mày. Hôm nay bà rất hài lòng với thằng con trời đánh. Quả không phụ công mang nặng đẻ đau, giờ Du Quân đã có ý thức tự lập để chăm lo cho con dâu tương lai của bà.
Bạch Hồng huých vai Du Quân, phồng má:
- Hứ! Ai là vợ cậu? Đồ...
- Chậc chậc. Mắng tôi là khốn nạn, vô liêm sỉ cũng được. Sau này thế nào cậu cũng phải lấy thằng khốn nạn, vô liêm sỉ ấy thôi.
Du Quân nhéo má Bạch Hồng và ngang nhiên tự nhận. Cô đến là á khẩu, chỉ biết sút vào chân anh cho bõ tức.
Không có vú Diệp, người làm cũng đã được Du Quân cho nghỉ bớt để tạo không gian riêng tư. Tới bữa cơm, cả hai lại chui vào bếp tự nấu nướng. Vốn dĩ ban đầu chỉ mình anh động tay đến bếp núc, còn Bạch Hồng thì bị bắt nằm trên ghế xem phim. Nhưng cô lại cứ thấy cuồng chân. Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968036/chuong-68.html