Trong góc phòng tăm tối, có một bóng người lờ đờ tu từng chai rượu. Vị cay cay tràn trong khoang miệng và hơi men đã khiến anh ta chuếnh choáng đầu óc. Nhưng những thứ đó đã thấm vào đâu so với cơn say tình mà anh ta phải chịu đựng?
Du Quân thấy thế nào, Bạch Hồng chắc không biết được đâu. Đêm nay, anh một mình gặm nhấm những mảnh hy vọng đã vỡ vụn. Ai mà ngờ được tình yêu lại khiến kẻ như anh đau khổ đến vậy chứ?
Du Quân cứ uống mãi thế thôi, uống cho quên đi sự thật cay đắng. Biết đâu trong cơn say, anh lại được trở về với những năm tháng học sinh ngọt ngào ấy.
Du Quân không phân biệt được thực hư nữa. Chỉ có điều, dù say hay tỉnh, tim anh vẫn cứ hướng về cô. Thế là anh lại càng thấy khổ sở. Muốn khóc mà mắt cứ khô khốc ra, chẳng rơi được giọt lệ nào. Có lẽ là bởi, khi đã hụt hẫng đến tột cùng, thì không có hàng nước mắt nào là đủ đau đớn để diễn tả được nỗi tuyệt vọng đó.
Cho đến khi chai rượu cuối cùng đã cạn, chén tình cuối cùng đã tan, Du Quân mới chìm vào giấc ngủ u sầu nhất đời anh...
Sáng hôm sau, hôn lễ bắt đầu được chuẩn bị, từ trang phục cho tới địa điểm đều vô cùng long trọng. Trước cảnh tượng đó, Du Quân không phản kháng, cũng chẳng biểu lộ vẻ hài lòng.
Anh buông xuôi đời mình rồi. Không có Bạch Hồng-không có mục đích sống.
Thế là hai tuần lễ thấm thoát trôi qua. Chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968000/chuong-84.html