Chết tiệt! Đáng lẽ tao phải giết mày ngay trong đêm đấy!
Giữa căn phòng tối tăm mờ ảo, người đàn ông già gằn giọng gào lên. Trên tay ông ta là một tớ báo đã bị xé nát, vo tròn thành nắm. Qua một nếp báo nhàu, có thể nhìn ra hình ảnh Bạch Hồng đang mỉm cười kiều diễm, tay trong tay cùng Du Quân.
Sáu năm qua, quả thật Tống Thế Huân đã giấu cô rất kĩ, đến độ không một ai phát giác ra thân phận của Bạch Hồng. Có lẽ phần vì cô giống mẹ như hai giọt nước, một chút cũng khó mà nhìn ra huyết thống Tống gia. Phần còn lại cũng bởi mọi hoạt động của cô đều được ẩn danh dưới cái tên Tử Tống, là đối tác chiến lược, đầu tư quan trọng nhưng chưa từng xuất đầu lộ diện.
Tống Tuấn Hiển cứ thế bị qua mắt một cách dễ dàng. Mãi cho tới khi đám cưới thế kỉ này đã rầm rộ trên khắp mọi phương tiện thông tin đại chúng, ông mới nhìn ra đứa bé mất trí nhớ năm nào, giờ đây lại bất ngờ xuất hiện, được công khai là Đại tiểu thư Tống gia và đồng thời cũng chễm chệ bước lên ghế Du thiếu phu nhân.
Ngay trong ngày hôm đó, tất cả được Tống lão gia cho gọi về biệt phủ.
Bạch Hồng khí chất trang nhã, thẳng bước vào trong cùng Tống Thế Huân. Cô không chút lưu tâm đến họ hàng xung quanh mà lả lơi ngồi xuống ghế trước.
- Đúng là không biết phép tắc!
Họ nhìn cô, lẩm bẩm to nhỏ với nhau. Nhưng Bạch Hồng vẫn một vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2967993/chuong-90.html