Cũng trong đêm đó, khi đã trở về nhà sau một màn báo thù vấy máu đầy tay, Bạch Hồng mệt mỏi ngâm mình dưới làn nước ấm để gột rửa sạch đi mùi tanh tưởi.
Du Quân cũng không làm phiền cô, lủi thủi chờ trên giường ngủ.
Bốn mươi lăm phút trôi qua.
- Bé ơi, đã khuya rồi, nếu không ra thì em sẽ bị cảm lạnh mất.
Anh gõ cửa phòng tắm, dịu giọng nhắc nhở. Không có tiếng đáp lại. Tự nhiên trong đầu Du Quân nảy ra cơ man những linh cảm xấu. Anh lo lắng gọi tên cô thêm vài lần nữa, rồi nhanh chóng đi lấy chìa khóa dự phòng để mở cửa xông vào.
Trong chiếc bồn tắm lớn, Bạch Hồng đang ngả mình thư thái, đầu cô hơi nghiêng về một bên, tựa vào bức tường lạnh. Đôi mi kia đã nhắm nghiền từ bao giờ.
Du Quân thở dài, vừa nhắm tịt mắt vừa mò mẫn tiến lại gần. Anh khẽ bế Bạch Hồng lên, lau khô người bằng khăn bông, rồi đặt cô xuống chiếc giường ấm áp.
Ngay sau đó, Du Quân rảo bước đi tắm thêm một lần nữa bằng nước lạnh để giữ lại chút tỉnh táo cuối cùng. Mới chạm vào thân hình trần trụi đó thôi mà cơ thể Du Quân đã phản ứng nhạy cảm thế này, không biết nếu hé mắt ra nhìn thì mọi chuyện sẽ đi về đâu nữa.
Từ một người cấm dục bao năm nay, mới sau một đêm nếm thử vị khoái cảm, anh đã thành kẻ mê sắc dục. Nhưng thấy cô vợ nhỏ đang còn mệt mỏi như vậy, Du Quân thật không nỡ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2967987/chuong-92.html