Vô sỉ. Cầm thú. Biến thái. Dâm tặc. Thần kinh. Đồ khốn!
Bạch Hồng mếu máo tuôn ra một tràng khẩu nghiệp. Tay cô túm lấy chân tóc đen mượt của Du Quân, cố kéo đầu anh ra khỏi người mình. Thế nhưng con Sam họ Du này vẫn bám chặt như keo, một chút cũng không hề suy chuyển.
- Vợ ơi, anh chưa thấy thứ gì gây nghiện như thứ này. Vừa mềm vừa ấm lại thơm thơm nữa.
Du Quân lí nhí, khoan khoái úp mặt vào bầu ngực tròn đầy của Bạch Hồng. Anh đã nằm yên trong tư thế này tới tám tiếng đồng hồ rồi. Quả thật đây cũng là tám tiếng hiếm hoi mà anh ngủ được ngon giấc trong suốt sáu năm qua. Mỗi đêm không có hơi cô, lại là một đêm của những trằn trọc, uể oải.
- Trông anh kìa, còn gì là hình tượng tổng tài băng lãnh nữa?
Bạch Hồng đành chịu thua, cô cười trừ và chiều lòng chồng mình một chút. Buổi sáng sớm cứ thế êm đềm trôi qua. Vali của cả hai được gia nô xếp lên phi cơ riêng từ trước, mọi thứ đều đã sẵn sàng để bắt đầu một tuần trăng mật lãng mạn.
Trên đường đi, Bạch Hồng phải khổ sở dùng bao nhiêu là kem che khuyết điểm để phủ lên những dấu đỏ hoan ái. Trong khi đó thì Du Quân chống cằm nhìn cô, rất hài lòng với chiến công mà mình để lại.
Đột nhiên Bạch Hồng chột dạ vì nhớ ra điều gì. Cô đặt tay lên bụng mình, hoang mang nói với anh:
- Lần đầu hình như chưa dùng tới cái đó, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2967983/chuong-94.html