Dòng xe qua lại đông đến mức không tả được, Tuyết Nhi kẹt giữa dòng xe. Cả tiếng sau mới đến nơi, dốc hết sức chạy thật nhanh vào không màng đến những người xung quanh chen thật nhanh vào.
Khi chen qua được cánh cửa, tim cô như lệt 1 một nhịp, cái váy ấy chẳng còn nguyên vẹn như ban đầu. Bị phá hỏng 1 cách thê thảm, chẳng còn nhìn ra hình dáng ban đầu nữa, Chẵng nói gì cô quay đi, đi 1 mạch đến phòng của người phụ trách.
_Có ai không ạ ?
_Mời vào !
Cạch
_Em có 1 đề nghị ạ !
Hôm trước rõ ràng rất sợ giảng viên ấy, là cô phụ trách các thông báo. Nhưng hôm nay lại gạc sang 1 bên.
Cô để điện thoại lên bàn, nhìn tác phẩm hoàn mỹ cô nhướng mày....Sau hồi lâu cho người đi chụp hiện trường sản phẩm bị hủy. Giảng viên phụ trách cũng đồng ý với yêu cầu gắn camera, với 1 điều kiện nhỏ để tóm gọn hung thủ.
Sau hồi lâu bước ra từ phòng, khuôn mặt lộ hẵng ra vẻ buônd chán. Đi ngang phòng trưng bày, dừng chân nhìn vào, tất cả tác phẩm của họ đều rất lọng lẫy, có vẻ đã tốn nhiều công sức với chi phí.
_Có vẻ hơn của mình nhỉ ? vải của mình chỉ vỏn vẹn là vải chợ thôi !
Tuyết Nhi không kìm được mà thốt lên
_Vải của cậu tuy là vải chợ, nhưng khi ông thầy phụ trách 2 xem ảnh, đã khen của cậu nhiều hơn đấy !
Lần này không cần quay lại xem nữa, Tuyết Nhi quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mafia/2722838/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.