_Sao lại có người, nói năng như vậy chứ !
Cô thở dài, nhìn theo hướng khi nảy chiếc xe chạy đi, "cũng coi như anh ta cứu mình"
Đột nhiên điện thoại có tin nhắn đến, cũng khá quan trọng, việc sang Hàn Quốc lại ngay trong tuần này, lại mệt mỏi rồi đây!
Về đến nơi, chẵng nói năng gì, cũng chẵng ăn cơm. Tắm cho mát người rồi cô đi thẳng vào phòng ngủ luôn, Ý Nhi với Khanh cũng chẳng lấy làm lạ, vì trong 1 tháng thì cô cũng hay như vậy rồi.
Sáng hôm sau, đến phòng phụ trách để kí tên. Đúng là oan gia ngõ hẹp Tuyết Nhi lại gặp Ngọc Lương, trong đầu Ngọc Lương bây giờ lại rất hoảng. 1 vì sợ Tuyết Nhi sẽ phanh phui chuyện xấu của cô tối hôm qua. 2 là Tuyết Nhi sẽ khiến cô không thể du học được.
Nhưng khuôn mặt này lại không chút hối lỗi, mà còn có vẻ huyênh hoang. Tuyết Nhi có vẽ đã cố giữu bình tĩnh, ngồi đối mặt với cô ta, cô đang cố gắn lựa lời.
_Tối hôm qua mình nhớ nhiều lắm! sao bây giờ không biết gì hết thế này !!!!!!
Tuyết Nhi suy nghĩ
Có lẻ tối hôn qua, cô cũng không trách cô ta nhiều, mà còn suy nghĩ xem nên khuyên cô ta thế nào nữa !!!!!!
Có sai quá sai không vậy !!!!!
_Tôi biết những gì cậu làm........Là đã đến bước đường cùng.....!
_Nhưng cậu biết đó.......Tôi cũng như cậu, thi sức thi tài.......Chúng ta cùng nhau... ...! Nhưng không có nghĩ là thua tôi.....Nên mong cậu suy nghĩ, và đừng hành động như vậy nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mafia/2722814/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.