Cũng phải công nhận, Tuyết Nhi đã làm khá tốt. Gắp cục máu đông từ trên đầu bé ra, Tuyết Nhi có hơi mừng, nhưng phần khâu lại, cầm trên tay cây kim chuyên biệt mà cô có hơi chần chừ.
Từ từ tỉ mỉ may lại cho bé, Tuyết Nhi chẵng dám thở mạnh lần nào cho đến khi cuộc phẩu thuật nhỏ kết thúc. Mấy nhân viên đưa bé đi châm, Tuyết Nhi ngồi trong phòng mổ, đôi bao tay còn dính máu. Mà cô chưa hoàn cả hồn !
Cô không tin mình làm được ! và tới lúc này sự sợ hãi mới bao trùm, "mình lamc được sao ? nếu mà trễ hay sai sót thì bé sẽ chết mất !"
_Chị à, chị làm tốt quá, !!!!!!
Cho tới khi có 1 bàn tay đặt lên vai cô, ý thức cô mới bừng tỉnh, 1 cậu học sinh khoảng chừng 15 tuổi. Với ánh mắt ngưỡng mộ, vỗ vỗ vai cô mà nhảy tửng lên.
Khoảnh 2 giờ sau.
_À thế là mấy đứa ban nảy là bạn em à ?
_Dạ, ở đây chỉ có mình em làm thôi !
_Bé mèo đã ổn nên bọn nó về cả rồi !
Tuyết Nhi nhìn bé mèo nằm trong phòng qua ô kính mà tay còn run run.
_Chị là người nước ngoài ạ ?
_Ừ đúng rồi !
_Chị ở đâu á ?
_Chị ở Việt ấy, sang đây học, nên chị đi tìm việc !
Nghe thế cậu nhân viên vẻ mặt rạng rỡ hẳng ra.
_Thế chị định tìm việc ở đây, rồi gặp trường hợp lúc nảy. Chị yên tâm, em sẽ giúp chị làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mafia/2722792/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.