Tuyết Nhi có chút ngẩn người, đứng bất động . Anh ta chỉ bất lực nắm lấy tay Tuyết Nhi, vờ như cô đang chỉnh lại cái nơ kia. Cô đỏ mặt nhìn anh ta, anh ta lại nhìn về cô, mắt chạm mắt khiến cho không gian vô cùng ái muội.
Rengggggg rengggg !!!
Đột nhiên âm thanh nổi lên khiến bầu không khí đó biến mất. Ji-Hoon giật mình lấy điện thoại từ trong túi áo, khuôn mặt cau có.
_Tôi nghe !
Tuyết Nhi ngẩn người, Ji-Hoon với vẻ mặt châm chú, có chút cảm giác gì đó chạy trong người.
_Bảo về đi ! Tối tôi mới về ! không cần đợi !
Đột nhiên, Ji-Hoon lớn giọng, khuộn mặt trông khó chịu vô cùng, chỉ nói đôi câu ngắn rồi ngắt máy. Tuyết Nhi cảm thấy có chút không ổn, ấp úng hỏi.
_Anh có việc sao ? hay chúng ta.... Về nhé !
Nghe thấy Tuyết Nhi hỏi, anh ta chuyển giọng, mỉm cười nhẹ nhàng xoa đầu cô.
_Không sao ! Đi trò tiếp theo !
_Anh đừng xoa đầu tôi nữa mà ~
...****************...
Từ sáng sớm đến tối mịt, Tuyết Nhi ngồi trên ghế trông khá mệt, xoa bóp đôi chân như muốn phồng lên kia. Nhưng khuôn mặt vẫn rất vui vẻ, trông có vẻ nó nằm ngoài dự tính ban đầu.
Ngửa ra phía sau, nhìn lên bầu trời. Dường như ông trời biết được hôm nay cô phải đi chơi, nên đã ban tặng 1 bầu trời trong xanh ấm áp không có tuyết rơi, không chút biến đổi. "Anh ấy đi lâu quá nhỉ ?"
Tuyết Nhi ngồi dậy, nhìn xung quanh nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mafia/2722669/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.