Trời đã dần sụp tối, bên ngoài chỉ còn chút dư âm của ánh nắng, chỉ còn le lói chút sắc màu.
Sau khi đón tiếp vị khách cuối cùng, Tuyết Nhi dọn dẹo sạch sẽ thu gom chuẩn bị về. Và không quên mang theo 2 món quà cảm mơn.
Renggggg
"Gì chứ!, đóng cửa rồi nhé! đừng ai đến nữa đấy!" Tuyết Nhi chần chừ tìm điện thoại trong túi.
_Tớ nghe! tớ sắp về rồi, gọi làm gì vậy?!
_Sao á! lại có người tìm à! bảo họ đợi tí được không?! tớ sắp về đến rồi!
Tuyết Nhi có chút ngạc nhiên.
Ji-Hoon anh ta đứng im, khuôn mặt có gì đó không ổn, dần dần nó trở nên nghiêm trọng. Giác quan của anh ta, thân là 1 mafia giấu kín nó nhắt nhở anh dường như có gì đó chẵng lành.
_Có người tìm sao?!
Ji-Hoon nhỏ giọng.
_Ừm! Là 2 người hôm trước! mà tôi có quen ai ở đây ngoài, anh và bạn tôi đâu!
Tuyết Nhi có chút hoang mang.
Nhìn Tuyết Nhi vẫn còn bình tĩnh đến vậy, anh liền có chút lo lắng. Nhìn bên ngoài trời đã sụp tối, anh lại có cảm giác chẵng lành, dường như có chút nguy hiểm đang rình rập.
_Tôi đưa em về!
_Sao chứ!!! đã trễ rồi, anh có công việc thì nên về trước!
_Tôi về 1 mình cũng được mà!
Tuyết Nhi ngạc nhiên nói.
_Không sao! tôi đưa em về....Trời tối!
_Nguy hiểm lắm!
Ji-Hoon đột nhiên hạ giọng.
Cái chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng đó, như muốn đi xuyên qua trái tim của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mafia/2722622/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.