Cảnh Nghiên nghe Từ Vũ nói vậy thì đưa mắt nhìn anh, cô thấy gương mặt anh có sự mệt mỏi, ở dưới mắt có chút thâm quầng, chắc là do hay thức khuya không ngủ đủ giấc. Cô đưa tay đặt lên mu bàn tay anh, nói: “Vậy ở trên máy bay nguyên một đêm, chắc anh ngủ không có đủ giấc. Anh mau nằm xuống nghỉ ngơi đi.”
Anh nắm lấy bàn tay cô, nhìn cô lắc đầu: “Anh không sao, anh một lát rồi sẽ nghỉ ngơi còn vài việc anh chưa giải quyết xong.”
Cô nghe vậy thì cũng thuận theo ý anh: “Được rồi, vậy anh nhớ giải quyết công việc xong sớm rồi nghỉ ngơi bù.”
Anh đưa tay xoa đầu cô, hỏi: “Hôm qua em không phải chỉ đi ăn với bạn thôi sao, sao lại bệnh thành ra như này?”
Cô nghe anh hỏi thì nhớ lại chuyện tối qua, lúc cô gặp lại Trình Hoa cũng khiến cho cô tâm trạng trở nên không tốt. Cô mỉm cười đưa tay lên cầm lấy bàn tay anh đang xoa trên đỉnh đầu của mình, kéo xuống áp nhẹ vào má: “Em không sao, chỉ là hôm qua ăn xong em chưa muốn về nên ra bờ sông hóng gió một chút. Không nghĩ đến lại bệnh như này.”
Anh biết cô đang nói dối cũng không vạch trần cô, gật đầu: “Được, lần sau chú ý một chút. Không có anh bên cạnh thì em phải tự chăm sóc bản thân mình thật tốt, có được không?”
Cô thấy anh không hỏi tới thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm: “Được, em hứa với anh.”
Anh nghe vậy thì khóe môi lúc này cong lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-la-chong-toi/3392665/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.