🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lâm Phong Minh vừa vào phòng khách thì thấy mẹ mình ngồi ở đây ,anh có chút bất ngờ bởi vì không nghĩ là bà ấy sẽ ở đây vào giờ này.

" Anh về rồi ."

"Ừm" .

" Mẹ mới đến"

"Ừm. "

" Anh đi rửa tay rồi ăn cơm ."

" Ừm ".Lâm Phong Minh gật đầu rồi cũng đi vào trong nhà bếp, hai người cũng đứng dậy rồi đi vào bên trong..

Lâm Phong Minh thấy mẹ và Nhiệt An vui vẻ nói chuyện như vậy thì anh cũng mừng, anh cứ sợ là cô còn ghét bà ấy cho nên không có đề cập đến ,xem ra là anh đã suy nghĩ quá nhiều rồi,

Nghĩ lại từ lúc cô mang thai đến giờ thì anh cứ suy nghĩ chuyện này chuyện kia mà thôi, còn cô ấy thì vẫn rất bình thường chứ không có suy nghĩ nhiều như anh đâu ..

"Con thẩn thờ ra đó làm gì,mau lại đây ăn cơm ."

" Dạ ,con lại liền.".

Sau đó thì anh cũng đi lại rồi ngồi xuống ăn cơm ...

Cứ nghĩ đây là mơ không đấy ,Lâm Phong Minh không tin đây là sự thật nữa mà .

" Mẹ à nữa mẹ có qua thì rủ ba đi cùng luôn, chứ lúc trước thì 1 mình ba còn bây giờ thì 1 mình mẹ ."

" Được, mẹ biết rồi, lúc trước chắc ông ấy còn giận mẹ ."

"Nhưng bây giờ chắc không nữa rồi ."

" Um .".

"À mẹ con cũng cảm ơn mẹ về chuyện lần trước, nhờ có mẹ thấy con cho nên con mới được cứu ."

" Nhiệt An đáng lẽ mẹ là người nên nói câu này mới đúng đó ,mẹ đã làm sai quá nhiều chuyện rồi " .

" Hai người đừng cảm ơn qua lại nữa mà ,chúng ta ăn cơm đi con đói bụng rồi, có gì ăn xong chúng ta sẽ nói chuyện tiếp ."

" Ừm, mẹ quên mất là Nhiệt An đang mang thai, con bé phải ăn sớm mới đúng ."

"Dạ được rồi mẹ ,lúc chiều con cũng có ăn lót dạ rồi "

"Ừm"..



Phong Minh thấy 2 mẹ con vui vẻ nói chuyện như vậy thì cũng mừng trong lòng , bữa cơm diễn ra rất là vui vẻ .

Nhiệt An mất mẹ cho nên cô cũng rất trân trọng người mẹ chồng này, thật sự thì bà ấy cũng cỡ tuổi của mẹ cô mà thôi ..

Sau khi ăn cơm xong thì Phong Minh lên phòng tắm rửa, còn 2 người thì nói chuyện ở phòng khách....

" Hay là mẹ ở đây đi dù sao thì bây giờ cũng đã trễ rồi"

"Ừm, cũng được. ".. Mã Tư Thuần cũng muốn ở đây,bà muốn ở lại đây để chăm sóc cho Nhiệt An..

" Con ở đây đi ,mẹ đi pha sữa cho con ."

" Dạ ,cám ơn mẹ. "

Nhiệt An cười cười rồi mở tivi lên xem ,lúc trước cứ nghĩ là sinh đứa nhỏ này ra thì sẽ bị Mã Tư Thuần ghét bỏ nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác rồi, bà ấy thật sự đã thay đổi,cô thấy như vậy cũng yên tâm và 2 mẹ con họ cũng đã làm hòa với nhau .

"Mẹ đâu rồi ."

"Mẹ ở trong bếp ."

"Ừm, mẹ đã thật sự thay đổi rồi sao ,anh cũng bất ngờ thật đấy.,"

" Em cũng vậy mà ,mẹ anh đã đến từ chiều đến giờ "

"À anh nhớ người làm chuẩn bị phòng cho mẹ đi, lát nữa mẹ sẽ ngủ lại đây ,chứ em thấy bây giờ trễ rồi đi về không an toàn. "

"Ừm, anh biết rồi ." .

Lâm Phong Minh liền đứng dậy rồi đi nói với ông quản gia 1 tiếng .

" Nhiệt An sữa của con ."

" Cám ơn mẹ ."

"Ừm ".

" À mẹ mới nghe tiếng của Phong Minh đâu đây mà. "

"À anh ấy đi nói với người làm chuẩn bị phòng cho mẹ rồi ."

" Ừm, con uống sữa xong thì lên phòng ngủ sớm ."

"Dạ."



Nhiệt An cầm ly sữa lên rồi uống từ từ ...

"Ngon lắm mẹ ."

"Ừm, uống hết đi con ."

"Dạ ."

Sau khi uống xong thì Phong Minh cũng đưa cô đi lên lầu, Mã Tư Thuần cũng trở về phòng của mình rồi tắm rửa đi ngủ nữa.

"Anh làm gì vậy" .

"Anh mát xa cho em ,anh nghe nói người có bầu hay đau lưng rồi nhức mỏi lắm ."

"Ừm" không ngờ anh ấy lại biết nhiều đến như thế .

"Thoải mái không."

"Rất thoải mái ,anh làm nhẹ thôi"

"Ừm, để anh làm nhẹ lại ."

" Anh giỏi quá đi , bây giờ mấy chuyện này cũng biết".

" Ừ thì anh học trên mạng cho nên cũng biết được 1 chút .".

Mát xa xong thì Nhiệt An cũng nằm xuống giường ngủ, Phong Minh thì cũng y như vậy .

" Em thấy tâm trạng anh rất tốt thì phải"

" Um, thấy 2 mẹ con yêu thương nhau cho nên anh rất vui ,lúc trước anh rất lo lắng không biết nên kết nối 2 người như thế nào nữa, dù sao thì mẹ anh cũng là người sai trước "

" Nhưng mà bây giờ đã không sao nữa rồi,"

" Ừm, cho nên anh rất là vui ."

Lâm Phong Minh mỉm cười rồi hôn lên trán của cô ,lúc nãy anh còn muốn nhéo chính mình nữa mà, cứ nghĩ đây là giấc mơ nhưng mà đây không là mơ và đây chính là sự thật.

"Ngủ thôi"

"Ừm, em ngủ ngon ."

"Ừm".

Nhiệt An tựa đầu vào người của anh rồi ngủ thiếp đi .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.