Thoát ra khỏi quán bar nhưng mà không thể nào thoát khỏi sự hận thù của người mình yêu ... 
Nhiệt An sau đó cũng chỉ biết nằm dài trên giường mà thôi, cảm thấy bản thân của mình quá là vô dụng rồi. Hiện tại làm gì cũng không được và ngay cả cái việc đơn giản nhất, chính là nói chuyện vậy mà cũng không làm được, tại sao người ta nói chuyện được, nhưng cô thì không chứ. 
Tại sao cái đêm kinh hoàng đó xảy ra với cô chứ, nếu không có cái ngày đó thì bản thân sẽ không thành ra như thế này đâu ,và cũng không sẽ bị người khác khinh thường như thế ... 
Ký ức là thứ nó không thể nào mà quên được, nó cứ ám ảnh ở trong tiềm thức của cô mãi mà thôi . 
Đến trưa thì Nhiệt An cũng uống thuốc tránh thai ,bởi vì lúc sáng đã uống thuốc của bệnh viện, nếu như mà uống liền thì cô sợ bản thân sẽ bị sốc thuốc, đến khi đó sẽ gây phiền phức cho người khác nữa... 
Sau khi uống xong thì cô cũng rời giường rồi đi dòng dòng trong phòng.. 
" Cạch." 
Thấy người lạ bước vào cho nên cô liền lùi lại . 
" Cô đừng sợ tôi là vệ sĩ của cậu chủ , tôi tên Phí Hưng. " 
" Tôi đến đây đưa cơm cho cô." 
Nghe vậy thì Nhiệt An cũng gật đầu rồi ngồi xuống ghế sofa.... 
" Tôi biết là cô không nói chuyện được, .". 
Nhiệt An nghe vậy cũng gật đầu, có lẽ Lâm Phong Minh bảo anh ta đến đây để giám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-kho-phai-2/3742513/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.