Lát sau Nhiệt An liền ngồi dậy rồi nhặt quần áo lên , nhưng mà khi cô cầm lên thì thấy nó đã rách nát hết rồi. 
Vậy rồi sao cô có thể ra khỏi nơi này được chứ. 
Nhiệt An sau đó liền lấy bút ra ghi lên giấy vài chữ . 
" Phong Minh,váy của anh rách hết rồi, anh có thể mua cho em bộ khác được không ." . 
" Tôi không rảnh, cô tự đi mà mua ." 
Tuyệt tình đến như vậy sao ,lúc trước anh ấy rất nhẹ nhàng với cô mà . 
" Cầu xin anh ,em thật sự không có gì để mặc nữa rồi ." _ Nhiệt An đưa tờ giấy cho Phong Minh, bàn tay liền chạm lên chân trái của anh ,có lẽ chân của anh ấy đã lành lại rồi. . 
" Cô đừng có đụng vào chân của tôi, cũng vì cô mà tôi suýt chút nữa là tàn phế đấy. " . 
" Xin lỗi anh , thật sự em xin lỗi. " .. . 
Sau đó thì Nhiệt An cũng bỏ tay ra ,cô vớ đống quần áo rách kia rồi che lại nơi nhạy cảm của mình. .. 
Nhiệt An cứ thế mà ngồi co go lại 1 góc mà thôi, nếu anh ấy không giúp vậy thì cô đành phải chờ mà thôi, chờ anh ấy ra về thì cô sẽ tìm cách khác thoát thân vậy .. 
" Tại sao năm đó lại đối xử với tôi như vậy , cô có biết là tôi suy sụp như thế nào không hả. ". 
" Lữ Nhiệt An tôi hứa với lòng là sẽ giết chết cô đấy ,tại cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-kho-phai-2/3742167/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.