Đến cuối năm thứ 3 thì Lâm Phong Minh đã bình phục hoàn toàn rồi, chân của anh có thể đi lại được rồi, đúng là kỳ tích đã xảy ra với anh rồi. .. 
Cuối cùng thì anh cũng đã làm được rồi, anh có thể đi lên với chính đôi chân của mình . 
Bây giờ đây Phong Minh có thể đi lại bình thường và làm những việc mà mình yêu thích. 
Nhưng mà anh vẫn chưa muốn về nước, anh muốn ở lại đây . 
Lâm Phong Minh ở lại đây làm việc, anh vừa học vừa làm . 
Ở đây là chi nhánh của Lâm thị ,cho nên ở lại làm việc cũng tốt không có sao cả . 
Phong Minh đã quyết định ở lại đây cho nên Mã Tư Thuần cũng không có cản nữa. 
Anh vừa học vừa làm , Phong Minh học lên thạc sĩ, vừa học vừa làm cho nên quỹ thời gian của anh rất là bận bịu .. 
___@@ 
Lâm Phong Minh muốn ở lại đây , thật sự bản thân cũng chưa dám về nước A nữa. Trong lòng y như có tảng đá đè nặng vậy ,dù sao thì ở đây cũng rất tốt cho nên ở càng lâu thì càng tốt chứ sao. ... 
Mỗi ngày anh điều vùi đầu vào công việc và sách vở mà thôi, anh khiến bản thân mình phải thật bận bịu để quên đi người phụ nữ kia. . 
Bận đến nổi có những lúc quên ăn quên ngủ luôn , anh thà mệt vì công việc còn hơn là phải rảnh rỗi để bản thân suy nghĩ đến những chuyện trước đây . 
Anh thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-kho-phai-2/3742157/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.