Hạ Nhi thần sắc lạnh lùng bước đi không hề quay đầu nhìn lại.
Khương Tình chạy vội vã đuổi theo, trên hành lanh trường học không ít những nam, nữ sinh đang nhìn về phía bọn họ xì xào bàn tán.
Khương Tình hầu như không thèm để tâm tới, mắt thấy Hạ Nhi đang ở trước mắt liền vươn tay giữ tay Hạ Nhi lại. Hạ Nhi nhíu mày, vung mạnh tay tránh thoát, cô lui về phía sau ba bước rồi cười khẽ nói:
"Đi theo tôi làm gì?"
Khương Tình có chút luống cuống, nhìn Hạ Nhi thần sắc bình thản nhìn mình, Khương Tình lần đầu tiên trong đời trở nên lo lắng bất an, cô nhẹ giọng ôn nhu nói:
"Hạ Nhi! Em nghe tôi nói đã."
Hạ Nhi cong môi cười, tóc nâu rất dài như nước chảy xuống bao quanh người, Hạ Nhi chậm rãi chớp nhẹ đôi mắt, đồng tử màu hổ phách thuần khiết, không một tia sáng, nhìn lâu giống như ngay cả hồn phách cũng bị hút vào địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.
"Nói đi!" Giọng điệu mang chút tuỳ ý lại lạnh nhạt.
Khương Tình cúi đầu, giọng nói mềm nhẹ uyển chuyển, cực kỳ dễ nghe:
"Người lúc nãy là Bối Vy, Bối Vy có ơn với tôi nên từ nhỏ tôi đã thân cận với cô ấy, tình cảm tuy rất tốt nhưng không như em nghĩ đâu."
Hạ Nhi nghe thấy liền cười khẽ, đôi mắt chớp động nhìn Khương Tình nhẹ nhàng hỏi:
"Việc tôi và cô ta.."
"Không sai! Lúc đầu tôi cũng có suy nghĩ rằng hai người có chút giống nhau, nhưng không vì lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-em/3277741/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.