Nữ sinh tóc cột đuôi ngựa tên là Vũ Yên. Cô ta chạy trối chết, trên gương mặt còn hằn vết đỏ tấy do vừa rồi tự tát lấy mình, cô ta chạy tới ngã ba phòng học nhạc rồi rẽ vào.
Bên trong lớp học, Bối Lạc đang ngồi bên chiếc đàn dương cầm, bản nhạc du dương theo từng nhịp ngón tay cô mà tuôn ra.
Bối Lạc vươn tay lật cuốn nhạc, rồi bất chợt ngưng lại, cô nhìn về phía Vũ Yên đang hớt hải không yên đứng trước cửa.
“Có chuyện gì?” Bối Lạc lạnh nhạt.
Vũ Yên lúc này vẫn còn chưa hoàn hồn. Cô ta thật sự là sợ hãi, ánh mắt Khương Tình vừa rồi nhìn cô ta như nhìn một người chết, trái tim cô ta run rẩy đầy bất an.
Cô ta tiến tới nắm lấy tay Bối Lạc, thấp giọng khẩn cầu “Chị Bối Lạc, Khương Tình đột nhiên xuất hiện cứu Hạ Nhi đi rồi.”
Bối Lạc nghe vậy liền ném mạnh cuốn nhạc phổ lên phím đàn vang lên âm tiết cực kì chói tai.
Bối Lạc hất tay Vũ Yên rồi vung tay cho cô ta một cái tát, gương mặt dữ tợn, cô nói:
“Tại sao Khương Tình lại biết mà tới đó? Tao đã nói với chúng mày cái gì hả? Không nhớ rõ sao?”.
Vũ Yên bị một cái tát liền lảo đảo muốn ngã, cô ta vội vã cố gắng giải thích.
“Tụi em không biết tại sao Khương Tình lại xuất hiện ở đó, chỉ là chị ấy rất tức giận. Chị Bối Lạc, liệu chị Khương Tình có tìm tụi em trả thù không?” Cô ta nói với vẻ bất an lo sợ, người ngoài không biết nhưng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-em/148056/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.