Bối Lạc tay run rẩy, bước ra. Khương Tình ánh mắt lạnh lẽo, cô khẽ cười ấm áp, nhưng chỉ có Bối Lạc mới biết rằng nụ cười đó có bao nhiêu phần là thật lòng.
“Tớ nghe Tiến Minh với Tinh Thần bảo cậu tới phòng y tế, có chút lo lắng nên tới tìm cậu.” Bối Lạc khẽ nói.
“Cậu yên tâm! Tớ không sao cả.” Khương Tình cười với Bối Lạc.
Bối Lạc liền thấy căng thẳng, sống lưng lạnh lẽo. Cô bước lại lần Khương Tình, nhìn vào mắt cô hỏi:
“Cậu thích Hạ Nhi. Đúng không?” Tuy là câu hỏi nhưng giọng nói lại vô cùng khẳng định.
Khương Tình liền bật cười, bảo “Trên mặt tớ viết rõ như thế sao?”
Bối Lạc biến sắc, tiếp tục nói “Cậu thừa nhận rồi.”
Khương Tình khẽ nhún vai “Ừm! Tớ thừa nhận.”
Bối Lạc cảm thấy tim nhói đau, đau đến chết lặng. Cô tiếp tục nói “Bao lâu rồi? Cậu biết Vỹ Quang yêu Hạ Nhi mà, đúng không?”
Khương Tình nghe thấy thế liền cau mày lại “Thế thì sao?”
Bối Lạc tức giận “Thế có nghĩa là cậu đang phản bội tình bạn của cậu với cậu ấy.”
Khương Tình lạnh lùng “Hạ Nhi và Vỹ Quang chưa từng quen nhau, và Hạ Nhi không thích cậu ấy, họ chẳng có mối quan hệ nào cả.”
Bối Lạc cứng họng, rồi chợt nghĩ ra cái gì, cô nói tiếp “ Cậu sẵn sàng vì Hạ Nhi mà trở mặt với Vỹ Quang sao? Cậu ấy là bạn từ nhỏ đến lớn của tụi mình.”
Khương Tình im lặng một lúc rồi cười bảo “ Cậu bất bình cho Vỹ Quang nhiều như vậy khiến tớ thấy thật bất ngờ. Bối Lạc, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-em/148054/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.