Trời vừa sáng lại bắt đầu đổ cơn mưa to.
Đài thuỷ văn có bảo sáng sẽ có mưa lớn, mà Hàn Ân không tin lắm, nhưng giờ phải bất buộc tin. Cô vừa giặt xong đồ mình, giờ lại phải phơi ở trong nhà.
Mà cơn mưa cứ như trút hết tâm trạng cô, cũng thoải mái đôi phần. Bầu trời một mảng mù mịt, phía xa còn thấy được chút ánh sáng.
Hàn Tư Thông ông không gượng dậy nổi vì thân mình đau ê ẩm do mùa đông tới, cũng là bệnh tuổi già.
Hàn Ân lui cui trong bếp nấu cho ông tô cháo và thịt kho, vừa nhắn tin với Ninh Liên.
Ninh Liên: Chị về đấy ổn chứ?
Hàn Ân: Ổn mà, em đừng lo. Nói mọi người có dịp lên thành phố S, chị sẽ đến thăm mọi người.
Ninh Liên: À, Trương Trực Nam đã lên chức chủ tịch rồi, vài hôm nữa anh ta sẽ về Sydney.
Hàn Ân: Em gửi lời chúc mừng của chị đến anh ấy nhé!
Ninh Liên: Từ lúc chị đi, anh ta có khác gì con sâu rượu. Còn về Bạch Phí Ưu... em không biết gì cả.
Hàn Ân nhìn đến tin nhắn Ninh Liên cô không biết trả lời ra sao. Vì Ninh Liên thân với cô nhất, mọi chuyện xảy ra Ninh Liên biết dù cô không nói câu nào quá lộ liễu dễ để ý.
Chuyện Bạch Phí Ưu cô không muốn quan tâm đến nữa, còn Trương Trực Nam cô lại thấy có lỗi vô cùng.
Tiếng ho của Hàn Tư Thông càng ngày càng nhiều, Hàn Ân lo lắng không yên. Cô bảo sẽ đưa ông đi bệnh viện, nhưng lần nào ông cũng một mực từ chối.
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487597/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.