Hàn Ân bước ra khỏi căn phòng chuẩn bị đi làm. Cô vừa đi đôi lúc lại ngước nhìn trời, đã sáng nhưng trời vẫn âm u mây đen kịch. 
Vừa bước lên xe bus, trời bất đầu đổ mưa, những cơn mưa li ti đầu mùa bất chợt làm lòng cô ít nhiều dễ chịu. Nhìn mưa mà bất giác thấy bình yên lạ thường. 
Khi rời khỏi phòng, cô quên mất đem theo dù, nên chỉ chưa đầy 100m từ trạm đến khách sạn, cô cũng ướt người. Thật xui xẻo! 
Cô mệt mỏi vào phòng vệ sinh nữ thây đồ. Xong xui bước ra thì gặp Phương Hạ Ngân đang tô lại son cho mình. 
Phương Hạ Ngân cũng nhìn cô, chưa hai giây đã xoay lại tô son tiếp. Hôm nay cô bận chiếc váy xoè màu vàng xinh đẹp, mái tóc uốn xoăn bồng bềnh. 
Hàn Ân dần có cảm tình với Phương Hạ Ngân, từ khi cô ấy kêu gọi người cứu cô vào bệnh viện, theo lời An Vy Vy nói rằng lúc đó Phương Hạ Ngân rất hoảng loạn, còn bảo xe cứu thương mau đem cô đến bệnh viện lớn Dân Lâm, phòng VIP nhất, bác sĩ tốt nhất, mà đâu biết được cô chỉ ngất xỉu vì thể lực yếu, căng thẳng nhiều và mất sức. 
"Cám ơn cô... Phương tiểu thư." Hàn Ân hơi ngại ngùng khi nói. 
"Không cần khách sáo!" Phương Hạ Ngân thờ ơ trả lời nhưng thật chất lòng cô đã dao động. Lý do thì cô không biết. 
"Đó là lời thật lòng từ tôi..." 
"Ừ..." Phương Hạ Ngân đã tô son xong, cô xách túi lên rời khỏi phòng vệ sinh, trước khi đi cô không quên nói một câu cho Hàn Ân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487582/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.