Hàn Ân mệt mỏi ngồi dậy, cô muốn kéo ống tiêm khỏi tay mình, bàn tay An Vy Vy đã nhanh hơn chặn lại. 
"Chị nằm nghỉ đi." 
Hàn Ân lắc đầu: "Tôi muốn về, tôi không muốn ở đây nữa." 
An Vy Vy ngăn cản Hàn Ân kéo ống tiêm, cô dùng hết sức lực kéo Hàn Ân nằm xuống gối: "Chị còn đang rất yếu, nằm nghỉ đi mà." 
Hàn Ân cố chấp, cô đã rút được ống tiêm ra khỏi tay mình, cố gắng bước xuống giường. Mà An Vy Vy ốm yếu hơn Hàn Ân nên cô cũng không ngăn lại được. 
"Tại sao chị cứng đầu thế?!" An Vy Vy khổ sở nhìn Hàn Ân. 
Bỗng nghe tiếng "cạch", tiếng mở cửa. 
Vừa lúc Bạch Phí Ưu bước vào, An Vy Vy vui mừng như vừa gặp được bồ tát sống, liền nói: "Bạch tiên sinh, ngài khuyên chị ấy giúp tôi đi!" 
Gật đầu, anh bảo An Vy Vy đi ra ngoài kêu bác sĩ đến. Cô liền lập tức rời phòng chạy đi kêu. Trong lòng ngổn ngang, rút cuộc Bạch Phí Ưu và Hàn Ân là quan hệ gì? Không thể nào chỉ là quản gia và ông chủ được, cách giọng nói anh ta lo lắng cho Hàn Ân cũng đủ làn An Vy Vy cô nghi ngờ. 
Hàn Ân liền bước chân xuống giường, kéo chiếc mền khỏi người, đầu óc lúc này mê muội. 
Bạch Phí Ưu liền nhào tới, ôm Hàn Ân đang choáng váng sắp ngã. Anh bực tức nhìn cô: "Em làm gì vậy?" 
Hàn Ân chống cự, vùng vẫy trong vòng tay anh: "Buông tôi ra!" 
Bạch Phí Ưu không nữa lời, ôm cô đặt xuống giường, mặt cho cô la hét. 
"Buông tôi ra! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487580/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.