Hàn Ân búi tóc cao, thây bộ quần áo đơn giản bằng bộ đồng phục xanh da trời, ôm sát thân thể, dù thân hình cô không được quyến rũ, nhưng cũng đáng để con trai phải quay mặt lại nhìn. Mặt chỉ tô thêm son môi cho khuôn mặt thêm sức sống. Đi đôi guốc năm phân, thêm chiếc khăn trắng buột thành nơ nhỏ trước cổ.
Cô xoay nhìn mấy vòng trước gương trong phòng vệ sinh nữ: Tạm ổn!
Bước vội về thang máy bấm tầng 17, bên thang máy dành cho khách hàng.
Ninh Liên có lần đã bảo cô như thế này: “Nếu chị không bận bồ đồng phục với mái tóc được búi cao, em cứ tưởng chị còn là học sinh cấp ba. Ngày đầu vừa mới gặp, em không tin nổi chị là cấp trên của mình!”
An Vy Vy và Tôn Dư vào sau cũng cùng cách nhìn nhận như Ninh Liên.
Vì dáng người nhỏ con, Hàn Ân cô luôn bị xem là học sinh cấp ba. Có lần, cô đi lòng vòng các cửa hàng trên đường phố, liền bị hai ba cô cậu đang học đại học kéo lại. Họ luyên thuyên về trường đại học nghành du lịch, mời kéo cô hãy suy nghĩ đến trường họ khi tốt nghiệp cấp ba. Cô nói khan cả họng mà bọn họ lại chẳng tin cô đã 24 tuổi. Cô bực mình mới lấy trong túi sách mình chứng minh thư đưa cho bọn họ xem, họ mới chịu cho cô đi.
Suốt mấy ngày nay cô rất buồn, bộ phận chăm sóc khách hàng của cô chỉ vỏn vẹn có tám người. Ấy vậy mà An Vy Vy, Ninh Liên, Tôn Dư bỏ cô đi du lịch. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487565/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.