Thi học kỳ xong cô cũng không phải học quá nhiều như trước, cũng không thường xuyên qua nhà anh nữa, không phải xảy ra chuyện gì chỉ là có thêm một con bé suốt ngày lẽo đẽo theo anh, nó mè nheo đủ thứ khiến anh phát mệt nên cô cũng không muốn phiền anh quá nhiều. Cô có thể tự làm bài tập của mình, bài nào khó hoặc không hiểu thì cô mới hỏi anh thôi. Cô cũng có nhiều thời gian học làm bánh hơn, có thể tự tin làm bánh tặng anh được rồi.
Thoáng nghĩ một lúc, cô chạy ù lên phòng, điều đó khiến Vú Phương có hơi ngạc nhiên, không hiểu cô đang có ý định làm gì.
- Lợn nhỏ à! chúng ta cũng bên nhau rất nhiều năm rồi, hôm nay chúng ta phải chia xa thôi nhé!
vừa nói cô vừa xoa xoa con heo đất của cô, nó chứa đựng tất cả tiền tiết kiệm của cô, cô muốn mua gì đó cho anh nhưng cô cũng không có nhiều tiền nên đành phải đập heo của mình dù không nỡ. Đúng là phải cho cô 10 điểm vì tấm lòng của cô mà, còn như tác giả ở tuổi như thế chỉ có mặt dày xin tiền ba mẹ mà mua thôi chứ không chịu đập heo của mình đâu!!!!. Nhưng nếu là tác giả đây thì heo cũng không có mà đập tiết kiệm được 10 đồng thì hôm sau cũng phải lôi ra 11 đồng, đúng là không có tiền đồ mà.
Cô đập kêu" choang" một cái, các mảnh vỡ cũng dần rơi ra vì không cẩn thận nên cô bị đứt tay, vết thương khá sâu nhưng cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2508101/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.