Vì sợ mọi người lo lắng nên cô cố lấy lại bình tĩnh, nhưng vẫn không thể dấu được đôi mắt sưng húp, cô bước vào nhà vệ sinh đứng trước gương tự nhủ rằng, không vì điều gì mà cho phép mình yếu đuối thêm nữa, không có anh cũng không sao cả, mọi người cũng rất yêu thương cô, trước đây anh ta cũng rất ghét cô mà, ghét thêm cũng không ảnh hưởng gì hết.
Cô chỉ đau lòng nhất là thà rằng những lời nói đó là chính miệng anh nói chứ để cho con bé khó ưa đó nói thì đúng là vừa đau vừa xấu hổ mà. Nhưng cô đâu biết được rằng con bé đó mới học được lớp diễn xuất kịch thiếu niên, tác giả mà là cô nghe nói về mình như thế thì chắc là cũng tin thôi!!! a cay thật sự mà.
Thôi thì cố gắng thay đổi bản thân, cố gắng học hành thôi....
Tâm trạng khá hơn nó mới bước xuống nhà, thì thấy Hạ Cúc và Tiểu Đào vẫn ngồi ghế đợi cô.
- Các cậu ăn đi chứ???? đợi mình bánh mất ngon đó!!!
- Thật ra mình đói quá mình đã ăn hết phần nho rồi!!!
- Ăn đi! cậu ăn nhiều vào- Hạ Cúc nói.
- Bạn của mình tay nghề lên bậc rồi nha, trông rất ngon mắt đó!
- Ăn xong cậu có thể nói cho bọn mình biết được không??? đừng có ý định không nói với bọn mình vì chúng ta là bạn đó! có chuyện gì thì phải chia sẻ với nhau!!! đương nhiên sẽ là bí mật của ba chúng ta!
- Không nói không xong với các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2508096/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.