Một ngày trôi qua mà cô cảm tưởng như cả năm, tên thuộc hạ mang bữa sáng lên cho cô, cô trần trừ một lúc thì cũng không kìm lòng được mà hỏi hắn ta về việc ba mẹ cô thế nào? hắn không trả lời mà chỉ nói cô mau ăn vì thuộc hạ thân tín của ông chủ hắn sắp đến.
Những tên thuộc hạ này cũng chỉ làm theo lời của cấp trên, dù giết người đối với chúng cũng chẳng có gì làm lạ nhưng hắn ta lại cảm thấy ái ngại cho cô, vì hắn thấy cô cũng hiền lành mà ra tay với mấy người như cô hắn lại cảm thấy có lỗi.
- Cô mau ăn đi! biết đâu lại là bữa cuối!!???
- Chỉ hy vọng ba mẹ tôi được bình an,khoẻ mạnh thì cho dù tôi có chết cũng cam lòng,
Đúng là đến lúc sắp chết, cô cũng chỉ nghĩ đến an nguy của ba mẹ mình. Cô khiến hắn ta cảm động một chút. Hắn ta cũng biết rằng, cô là người tốt nhưng số phận của cô thật trớ trêu khi ba cô lại đối đầu với ông chủ của hắn.
Cô nhìn tô mì đang còn bốc khói mà hít một hơi sâu, phải rồi nếu đây là bữa cuối của cuộc đời thì phải ăn thật ngon, coi như thưởng cho sự lỗ lực của bản thân. Tuy ngắn ngủi nhưng cô cũng đã rất vui vì có gia ba mẹ luôn yêu thương, tuy ba mẹ có ép cô học những thứ cô không thích nhưng cô vẫn luôn hiểu được tình cảm của họ dành cho cô, họ luôn muốn tốt cho cô nên mới làm vậy. Chỉ tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2508070/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.