Mọi việc cô cũng đã hoàn thành, hôm nay được về sớm nên cô ghé mua chút đồ gì đó cho Mạn Mạn và Bảo Bảo,mới lĩnh được tiền lương nên cô mạn phép bung xoã cùng hai đứa nhỏ một chút. Cô vừa dựng xe, chúng đã chạy ra đón.
- Chị gái nhỏ! sao mấy hôm nay chị không tới?
- Chị có nhiều việc phải làm quá! xin lỗi tụi em nha! hôm nay chị sẽ mời hai đứa đi ăn nhà hàng được không?
- Ăn ở nhà có được không chị?
- Nào!!! không cần nghĩ ngợi gì cả. Hôm nay hai đứa thích ăn gì chị bao tất.
Bảo Bảo nghe cô nói xong nó nhảy cẫng lên vì vui sướng, vì đây là lần đầu tiên hai chị em mới được đi ăn ở nơi mà gọi là nhà hàng, và chúng không phải đứng ngoài nhìn như trước nữa. Đôi mắt tụi nhỏ sáng rực lên, chỉ đơn giản là đi ăn nhưng hai chị em Mạn Mạn lại vui vẻ đến như vậy.
Cô cùng hai đứa nhỏ đi ra đường lớn, taxi tới, cả ba cùng lên xe. Xe dừng, ba chị em cùng bước xuống, hai đứa trẻ ngây nguốc nhìn xung quanh một lượt, trí tò mò của chúng trỗi dậy khi được thấy quá nhiều thứ đẹp đẽ. Cô dẫn hai đứa vào một cửa hàng quần áo gần đó.
- Nào! hai đứa chọn đi! hôm nay chị mua quần áo mới cho tụi em coi như là quà mừng hai đứa nhập học nha!
Mạn Mạn bắt đầu rưng rưng, nó nhìn cô với ánh mắt biết ơn vô cùng, từ khi cô xuất hiện, cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2508048/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.