Về dinh thự, Nhược Hằng cứ lẽo đẽo theo anh, cô ta cảm giác được điều bất thường gì đó. Nhược Hằng còn theo anh đến tận phòng.
-“ Hàn Đăng, hay hôm nay em ngủ lại phòng anh nha???!”
-“Nếu em thích thì em có thể ngủ ở đây. Anh sẽ sang thư phòng!”
-“Anh vẫn luôn từ chối em sao?”
-“Anh tôn trọng em”
câu nói ấy đúng chuẩn một người đàn ông tốt nhưng đối với Nhược Hằng thì cô ta chẳng hề hài lòng. Nhược Hằng không nói thêm lời nào mà đi thẳng về phòng trong sự bực tức. Đúng là anh luôn nói như thế khi cô ta muốn tiến xa hơn trong mối quan hệ của hai người nhưng có vẻ như lần này Nhược Hằng đã dần cảm nhận được sự lạnh nhạt của anh.
“Hàn Đăng ? chẳng lẽ anh vì con nhỏ đáng ghét Như Hoa mà lạnh nhạt với em sao? không thể nào???”
cô ta vừa nghĩ mà nét mặt hiện lên vẻ ghen tức, hai tay nắm chặt, tức tối.
Cô đã về nhà an toàn, nhưng tâm trạng lại chẳng hề vui chút nào, chẳng hiểu dạo này do ăn ở hay sao mà hết bị thương ở tay giờ lại còn ở chân nữa. Nhưng những vết thương ấy sao bằng vết thương trong lòng chứ. Cô đã cố gắng mạnh mẽ trước mặt anh nhưng khi thấy anh bên cạnh Nhược Hằng lòng cô lại quặn thắt, chỉ có cô mới biết rõ tình cảm ấy là không thể tiến thêm. Vú Phương nhìn cô với đầy vẻ lo lắng, tâm trạng của cô bác đều thấu hiểu nhưng cũng chỉ im lặng ôm cô vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2508004/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.