Sau cuộc nói chuyện cô vào lại bên trong, Tần Tổng vẫn đang chăm chú.
-“ Ngài thấy hồ sơ có vấn đề gì sao?”
-“ Không! tôi chỉ muốn xem kĩ một chút, mà cô muốn uống gì không?”
-“ Dạ không! cảm ơn ngài, chắc tôi uống nước lọc được rồi.”
nói xong cô cầm cốc nước lọc mà nhà hàng chuẩn bị sẵn nên uống một hơi vì đường từ công ty đến đây cũng khá xa, cô lại còn đi xe máy nữa nên là nói không mệt thì không đúng mà phải nói là mệt bở hơi tai.
-“ Hồ sơ đều ổn cả, cảm ơn cô đã mang nó cho tôi!”
-“ Không có gì đâu thưa ngài!”
-“ Chắc tôi phải về công ty trước rồi! chào cô!”
-“ Dạ chào Tần Tổng!!!”
ông ta đi được vào bước thì tự nhiên khuỵ xuống bàn ăn gần đó, cô hốt hoảng chạy đến.
-“ Ngài không sao chứ???”
-“ Tôi không được khoẻ cho lắm! xe tôi đậu ngoài sảnh kia rồi!”
-“ Để tôi giúp ngài”
cô đỡ ông ta đi ra sảnh, phía xa một tên chụp lén đã trực sẵn ở đó, gần ra đến sảnh đầu cô bắt đầu choáng váng, chân tay bủn rủn, cô chỉ kịp nhìn thấy Tần Tổng nở một nụ cười tà ác, cô không hề nhận ra đây là vở kịch của hắn. Vì lượng thuốc mê khá cao nên cô không thể chống đở nổi mà cứ thế lịm đi, ông ta bế cô vào trong xe, tên chụp lén cũng đã chụp lại được toàn bộ cảnh vừa rồi.
Alex cũng vừa lái xe tới, thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2507931/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.