Buổi sáng, những tia nắng len lỏi, cô mơ màng tỉnh dậy, bên dưới hơi đau khiến cô nhớ lại chuyện đêm qua, vì không kiềm chế nổi cảm xúc mà đã gây ra một chuyện xấu hổ. Nghĩ lại, người chủ động còn là cô nữa chứ, xấu hổ thì có nhưng hối hận thì không. Trải qua bao khó khăn cuối cùng cô có thể sống đúng với tình cảm của mình, trao những thứ tốt đẹp cho người mình yêu thương. Lúc này Hàn Đăng cũng đã tỉnh, thấy tai cô đỏ ửng anh biết cô đang xấu hổ đây mà.
-“ Mèo con! em tỉnh rồi sao? còn đau không?”
mặt cô lúc này đỏ bừng, nhưng vẫn phải tỏ ra bình tĩnh. Nhìn quanh thì thấy chiếc váy vứt lăn lóc dưới sàn, cô thở dài bất lực. Nhưng thân thể của cô như thế nào thì anh cũng thấy hết rồi nên cô mạnh dạn bước xuống giường, đi đến tủ quần áo của anh lấy đại một chiếc sơ mi trắng mặc vào.
-“ Em có biết em mặc như vậy càng quyến rũ tôi hơn đó!”
-“ Sáng ra đã không đứng đắn rồi!”
-“ Hôm qua chẳng phải em là người chủ động hay sao?”
-“ Hôm qua là chuyện của hôm qua, anh đừng có mà trêu trọc em”
-“ Thế lại gần đây!”
câu nói của anh như ra lệnh, nhưng cô ngoan ngoãn đi đến gần anh. Anh kéo tay cô khiến cô ngã nhào xuống giường, cô nằm gọn dưới thân hình cường tráng của anh.
-“ Anh định làm gì??? em phải chuẩn bị để đến đám cưới.”
-“ Không cần! Tôi đã nói người chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2507843/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.