Đơn xin nhập học của Lưu Khoa được thông qua rất thuận lợi, vì thế hôn lễ bị gác lại, học hành quan trọng hơn.
“Đừng nóng giận.” Lưu Khoa ôm Đổng Dịch từ sau lưng, đặt cằm lên vai hắn, nghiêng đầu hôn lên mặt, “Em cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy.”
“Em vốn rất ưu tú, thuận lợi là chuyện đương nhiên.” Đổng Dịch nào có thể tức giận với cậu, xoay người nhìn cậu vài giây, sau đó ôm cậu vào lòng, cọ cọ lên má cậu, “Anh chỉ hối hận vì đã không làm hôn lễ với em sớm một chút.”
“Thật xin lỗi.” Lưu Khoa càng áy náy, đưa tay vuốt ve sống lưng hắn, “Vì đi theo giúp em mà anh phải gác lại nhiều việc, em lại lo chuyện đưa game mới ra thị trường mà ít quan tâm anh, là em không tốt.”
“Không trách em.” Đổng Dịch hôn hôn lên trán cậu, hơi động tâm dời nụ hôn xuống, liếm mút hầu kết cậu, “Có thể cùng em hoàn thành giấc mộng, anh rất vui.”
Lưu Khoa ngửa đầu để hắn hôn, vuốt ve gáy hắn, giọng nói hơi khàn khàn, “Đổng Dịch…”
“Anh xin học lên cũng được thông qua rồi.” Bàn tay Đổng Dịch tiến vào quần áo Lưu Khoa, ái muội vuốt ve, “Chúng ta có thể ở trong trang viên, trải qua thế giới của hai người.”
Suy nghĩ hoàn toàn hỗn loạn, hai người dây dưa một chỗ.
Trong tiếng dặn dò của người nhà lên máy bay, Lưu Khoa và Đổng Dịch bắt đầu cuộc sống vườn trường của hai nguời. Việc học của hai người cũng không dễ dàng thoải mái gì, kế hoạch đến ở trong trang viên không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-co-doc/1317132/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.