Một tuần sau, rốt cuộc mẹ của Đổng Dịch là Ông Hoài Mạn và chồng của bà cũng từ nước ngoài trở về. Người lớn hai nhà bàn bạc với nhau, tìm hết một vòng, cuối cùng đặt một phòng bao ở Đình Hoa Cúc tụ họp một lần.
“Không cần khẩn trương, mẹ của anh rất dễ ở chung, chồng mới của mẹ anh, William cũng là một người rất tốt.” Đổng Dịch giúp Lưu Khoa sửa lại tóc mái, cúi đầu hôn lên trán cậu, tâm trạng rất tốt nói, “Sau này chúng ta là người một nhà rồi.”
Lưu Khoa nhìn hai mắt dịu dàng mang ý cười của Đổng Dịch, vòng tay ôm thắt lưng hắn, ngửa đầu hôn hắn một cái, cười nói, “Nói bậy, rõ ràng rất lâu trước kia anh đã là người nhà họ Lưu, họ Trình và họ Mục.”
“Ừ, đã là người của em.” Đổng Dịch cũng cười, cúi đầu chạm trán hai người vào nhau, nhỏ giọng nói, “Vậy em định khi nào thì thành người của anh lần nữa.”
Giọng nói ái muội, không khí quá ngọt ngào, câu nói làm người ta có suy nghĩ kỳ quái.
Quan hệ của hai người đã gặp qua người lớn, quả thật Đổng Dịch cũng nhịn rất lâu rồi, mặc dù đối với lời như thế Lưu Khoa còn thẹn thùng, nhưng nhìn hai mắt dịu dàng của Đổng Dịch, cuối cùng cậu cố lấy dũng khí, nói ra câu trả lời ấp ủ đã lâu.
“Mấy hôm trước lão trưởng thôn gọi điện thoại cho em, nói phương án cụ thể truy thu khu đất đã quyết định xuống, muốn em trở về xử lý.” Lưu Khoa nhẫn nhịn hai lỗ tai dần đỏ lên và cảm giác xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-co-doc/1317112/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.