Buổi tố tụng đầu tiên của Đinh Tuyết Nhuận, là biện hộ cho bạn cũ của cậu. 
Người bạn cũ này là bạn trước khi cậu chuyển tới Lục Trung, là người câm điếc ở lớp đặc biệt. Bởi vì mẹ cậu, Đinh Tuyết Nhuận luôn duy trì thiện ý với những người như vậy, cậu lại biết thủ ngữ, còn đọc được thần ngữ, lại càng không coi thường bọn họ, cho nên cậu mới có thể làm bạn bè với cộng đồng này. 
Đinh Tuyết Nhuận còn chưa tốt nghiệp, rất ít người sẽ lựa chọn mời một sinh viên chưa tốt nghiệp làm luật sư biện hộ — cho dù cậu đã thông qua kỳ thi tư pháp. 
Chuyện này nói ra cũng chỉ là ngẫu nhiên. Đinh Tuyết Nhuận khi về quê đón năm mới, nghe họ hàng nhắc đến bạn cũ Hứa Đại Sơn vì cướp bóc mà bị bắt, mới đột nhiên nhớ ra người này. 
"Cậu ta cướp của người ta một vạn, còn cả một cái di động, sau đó bán điện thoại đi." 
"Một người câm điếc như cậu ấy cướp để làm gì?" 
"Không biết, cậu ta vừa câm vừa điếc, anh cũng không biết cậu ta cướp làm gì. Trong nhà cậu ta cũng không có mấy người, nhưng mà nghe nói cậu ta đã nhận tội rồi, qua thời gian kháng án sẽ thi hành hình phạt, hơn hai năm đấy. 
Đinh Tuyết Nhuận nhớ rõ bạn học này. 
Trong trí nhớ của cậu, đối phương là người chất phác thành thật, bởi vì vấn đề cơ thể mà vô cùng tự ti, học cấp ba cũng vì trường bọn họ có lớp đặc biệt miễn học phí, mới có những học sinh giống như cậu tới báo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-chon-toi-toi-rat-ngot/1321388/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.