Lâu Thành im lặng ít nhất nửa phút, sau đó bất mãn cắn lên cằm cậu mấy cái. Anh chống cánh tay, cúi đầu nhìn Đinh Tuyết Nhuận, mở miệng đáng thương nói: "Răng sâu đau quá, Nhuận Nhuận em chữa cho anh."
"Đợi lát nữa em giúp anh tìm kiếm phòng khám nha khoa ở Hải Nam, ngày mai dẫn anh đi." Đinh Tuyết Nhuận cảm nhận được mình đang nằm trên cát, toàn thân đều là cát, cát rơi vào trong quần áo, cọ làm da cậu đỏ lên.
".......Anh không đi bệnh viện, em trị cho anh."
Đinh Tuyết Nhuận muốn đứng dậy, bất đắc dĩ đẩy Lâu Thành ra, Lâu Thành đang mặc quần bơi, cơ thể rắn chắc như thép không thể lay động.
Cậu đành nói: "Lâu Thành, em không phải là nha sĩ."
Lâu Thành "a" một tiếng mở miệng ra, miệng toàn là cát: "Không cần nha sĩ, em liếm cho anh là được rồi."
Đinh Tuyết Nhuận đẩy anh ra: "Về súc miệng trước đã."
"..............." Lâu Thành kinh ngạc, "Sao em có thể ghét bỏ anh? Anh có bệnh sạch sẽ còn không chê em đâu!"
"Trong miệng anh toàn là cát, rửa sạch sẽ xong hãy nói. Súc miệng, đừng nuốt cát vào bụng." Cậu đứng dậy phủi cát trên quần áo, vừa về tới phòng liền vào phòng tắm tắm rửa ngay. Một lát sau, Lâu Thành đẩy cửa ra, thò đầu vào thăm dò, cẩn thận hỏi: "Nhuận Nhuận, anh cũng muốn tắm, anh có thể vào cùng em không?"
"Không phải vẫn còn một phòng tắm khác sao?"
"Anh không muốn tắm ở đó, anh muốn tắm cùng em, anh muốn chà lưng cho em mà."
Đinh Tuyết Nhuận vặn nhỏ nước, giọng nói hòa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-chon-toi-toi-rat-ngot/1321386/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.