Anh nói dối không chọn đường cũng không biết mình nói gì, cùng với sự im lặng của đầu bên kia, Lâu Thành mới nhanh chóng phản ứng lại, không chút do dự "Tút" một tiếng, tắt điện thoại của mình.
Anh hét to một tiếng "A", như đà điểu rúc vào trong chăn.
Đinh Tuyết Nhuận nghe thấy tiếng "tút" ở đầu bên kia, không nói gì, chỉ gửi một tin nhắn nhắc nhở anh: "Học tập vất vả, ngủ sớm đi, ngủ ngon."
Lâu Thành nhớ tới năm ngoái, có một đàn chị theo đuổi anh, không biết lấy được số điện thoại của anh ở đâu, mỗi ngày đều gửi dự báo thời tiết cho anh, trời mưa nhắc anh mang ô, trời lạnh nhắc anh chú ý giữ ấm, ngữ khí vô cùng thân thiết nhưng Lâu Thành căn bản không biết cô là ai, chỉ cảm thấy chẳng hiểu gì, kéo người ta vào danh sách hạn chế.
Nhưng ngược lại là Tiểu Đinh, ngẫu nhiên có một lời nói quan tâm như vậy lại làm cho Lâu Thành tự nhiên cảm thấy tủi thân, cũng không phải không có ai quan tâm anh như vậy, nhưng anh thích Đinh Tuyết Nhuận.
Anh trốn trong chăn, trên mặt nóng lên từng đợt, một lúc sau chạy xuống tầng, anh mở tủ lạnh ra. Chai Coca lần trước mua vẫn chưa xuống hết, vẫn còn một nửa chai.
Trước kia Lâu Thành rất ít khi uống thứ này, không tốt cho sức khỏe, kết quả là mấy ngày nay uống hai lần. Coca hết khí rồi, biến thành nước đường, Lâu Thành nhắm mắt lại uống liền hai hớp, giống như để hạ nhiệt.
Đinh Tuyết Nhuận biết tính cách của anh thế nào, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-chon-toi-toi-rat-ngot/1321364/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.