Đinh Tuyết Nhuận rửa mặt xong, sau đó lên giường nằm.
Bởi vì sợ Lâu Thành thấy được lại ngạc nhiên cười ha ha, Đinh Tuyết Nhuận trốn trên giường bôi thuốc mỡ, đợi thấm thuốc lại bôi thêm một lớp kem bôi tay.
Mùa đông cậu rất dễ bị nẻ da, phía Bắc lạnh hơn phía Nam, hơn nữa trên tay cậu lại có nhiều vết thương cho nên từ bây giờ cậu đã bắt đầu bôi kem để phòng ngừa.
Lâu Thành đứng bên giường, đang thay vỏ chăn.
Anh dường như không có thiên phú về phương diện này, dáng người cao gần 1m9 đang vụng về thay vỏ chăn, người gần như chui vào trong chăn, Đinh Tuyết Nhuận cảm thấy chiếc giường kia sắp không chịu nổi anh rồi.
Lâu Thành khó khăn lắm mới nhét được ruột chăn vào trong, cả người chui vào trong chăn không tìm được đầu ra, hô lớn: "Tiểu Đinh, Tiểu Đinh, cậu dậy đi, cậu có biết lồng chăn không? Chăn của tôi bị nhào thành một đống rồi làm sao bây giờ..........."
Đinh Tuyết Nhuận đã nằm xuống rồi, không muốn để ý tới anh, chỉ nằm đó nói với anh: "Lấy sợi dây ở bốn góc bông buộc vào bốn góc vỏ chăn, sau đó vung lên mấy lần là được."
Lâu Thành "Ồ" một tiếng, chưa đến mười giây lại nói: "Tôi không biết làm, cậu đứng dậy chút đi."
Anh nỗ lực chui ra.
Đinh Tuyết Nhuận là loại người đã nằm xuống rồi là sẽ không động đậy.
Bởi vì cậu đã hoàn thành tất cả những việc cần làm rồi, cho nên bây giờ là thời gian nghỉ ngơi của cậu, cậu muốn yên ổn nghỉ ngơi, Lâu Thành ồn ào làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-chon-toi-toi-rat-ngot/1321334/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.