Triệu Trạch Duệ khôiphục lại dáng vẻ nho nhã của mình, sau đó liếc xéo Trang Bác Hào mộtcái. “Nếu như cậu hâm mộ, mình khuyên cậu nên thu lại.” Anh luôn lấychuyện nẩy tán gẫu, có phải chán sống rồi không?
Dù thường bịngười khác cười chuyện anh và Diệp Hiểu Hàm, ngoài mặt anh có chút tứcgiận, nhưng thật ra trái tim anh lại cảm thấy rất hạnh phúc, mà nguồnnước mang lại hạnh phúc đó chính là Diệp Hiểu Hàm.
Vì cô, nụ cười lạnh nhạt trước kia của anh trở nên thật hơn rồi, cũng khiến anh cảmthấy thật ra ngoài tổ chức, anh vẫn còn một người để quan tâm.
Nhưng anh lại không cách nào nói cho cô biết, anh thích cô, thậm chí anh cònkhông cho rằng cô sẽ thích anh thật lâu, dù sao tuổi cô còn nhỏ, chỉ làchưa từng gặp qua những người đàn ông khác, một ngày nào đó, cô sẽ pháthiện, thực ra anh cũng không tốt như cô tưởng tượng.
Huống hồ,nếu nhìn từ một góc độ khác, anh là một phần của xã hội đen, cô và anh ở cùng nhau hoàn toàn không thích hợp, anh cũng không muốn cuộc đời củacô đều phải theo anh đi đánh đánh giết giết.
Anh đang chờ, bắt đầu từ ngày anh đồng ý làm người yêu với cô, anh chờ đến ngày cô chán ghét anh.
Ban đầu anh đồng ý là vì anh không muốn nhìn thấy cô đau khổ nữa, vì anhthật sự thích cô, anh nghĩ phải cho cô một ít thời gian, dù sao sau nàycô cũng sẽ không ở bên cạnh anh nữa rồi.
Lúc này, Âu Dương CảnhHúc đi vào, việc này khiến Triệu Trạch Duệ thu hồi suy nghĩ, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cam-ky/42565/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.