An Noãn ghen tị: “Bác, bác bất công nhé, vì sao cháu và Hân Văn không có ạ?” Tiết Ngọc Lan rất vui vẻ, “Được rồi, bác múc cho mấy đứa, cái con bé Noãn này đúng là biết cách đòi mà.”
Trên bàn ăn, Thẩm Thần Bằng hoàn toàn không để ý tới hoàn cảnh mà ôm bả vai của Đồng Hiểu, liên tục gắp thức ăn vào trong bát cô, lúc sướng lên còn hôn lên mặt cô một cái, làm mặt Đồng Hiểu đỏ đến tận mang tai.
Nhưng Tiết Ngọc Lan và Thẩm Diệc Minh nhìn thấy cảnh này lại rất vui mừng
“Hiểu Hiểu, hôm nay mẹ gọi hai con về nhà ăn cơm thật ra là vì có chuyện muốn bàn bạc với hai con
Tuy con và Thần Bằng đã đăng ký rồi nhưng vẫn chưa tổ chức hôn lễ, chúng ta nghĩ nên tổ chức sớm để nhớ lúc đó con có thai, lại phải bận bịu chuyện làm đám cưới thì mẹ không yên lòng.”
Thẩm Thần Bằng nói qua quýt, “Mẹ, chuyện nhỏ ấy mẹ cứ tự sắp xếp đi ạ, con và Đồng Hiểu đã cùng nhất trí sẽ chỉ tổ chức tượng trưng thôi, làm đơn giản là được ạ.” Tiết Ngọc Lan hài lòng gật đầu, “Bây giờ chúng ta phải gặp mặt cha mẹ của Đồng Hiểu
Lần trước lúc ba mẹ con đến Bắc Kinh, chúng ta đã không có cơ hội được gặp họ, nhân lúc này tổ chức hôn lễ mà gặp mặt hai bên gia đình thôi.”
Đồng Hiểu mím môi, cúi đầu.
Thẩm Thần Bằng nắm chặt tay cô ở dưới gầm bàn, như muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô
Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475354/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.