Chương trước
Chương sau
Đồng Hiểu tự nhận là mình yêu thương từng đứa bé, luôn hết lòng chăm sóc bọn chúng, truyền dạy kiến thức và đạo lý

Trước kia phụ huynh cũng đều khen ngợi cô, không ngờ lời đồn lại có uy lực to lớn như vậy, có thể trong nháy mắt thay đổi cái nhìn của một người đối với một người khác.

“Đồng Hiểu, tôi biết cô không phải là người như vậy

Lúc phụ huynh nói đời sống cá nhân của cô không có chừng mực, tôi cũng rất cố gắng nói thay cho cô

Nhưng cô biết đấy, mỗi đứa bé ở Anh Đốn chúng ta đều có gia đình không tầm thường

Lần này coi như tôi đã ngăn được chuyện này giúp cô, sau này cô làm việc phải cẩn thận

Đối với một cô gái mà nói, danh tiếng rất quan trọng.”

Đi từ phòng làm việc của hiệu trưởng ra, Đồng Hiểu cảm thấy bầu trời xám xịt

Niềm tin giúp cô chống đỡ mọi chuyện là những đứa bé đáng yêu này

Chung Hân Nhiên nghĩ đủ cách đuổi cô khỏi Bắc Kinh, có lẽ cô ta đạt được ý nguyện thì cuộc sống của cô mới có thể yên bình.

Cô đột nhiên không biết thành phố nào mới có thể trở thành điểm dừng chân của cô, cô rất sợ đi đến một nơi xa lạ, không tìm được cảm giác thân thuộc.

Đồng Hiểu đang thẫn thờ bước đi thì bỗng Hà Thu Đình nhảy ra chặn đường, khoác cánh tay lên vai cô, cười vui vẻ nói: “Tôi biết bây giờ tâm trạng cô không tốt, đi, đưa cô đi giải khuây.” Đồng Hiểu cười khan hai tiếng, “Không cần đâu, cảm ơn cô, Thu Đình.”

“Cô lúc nào cũng khách sáo như vậy

Trước kia thật ra tôi đối xử với cô như vậy cũng rất có lỗi

Sau khi ở bên bạn trai tôi, tôi học được rất nhiều điều từ anh ấy, học được cách đối xử với bạn bè và những người bên cạnh mình

Đồng Hiểu, cho dù bên ngoài nói cô thể nào, cô nhất định phải kiên cường

Nếu như dễ dàng bị hạ gục thì những người vu khống hãm hại cô sẽ thành công rồi, nói không chừng bọn họ đang trốn ở nơi nào đó cười trộm

Cô phải sống thật tốt, cố gắng hơn, kiên cường hơn trước kia, đây mới là cách trả thù bọn họ tốt nhất.”

Hà Thu Đình kéo Đồng Hiểu đi đến một quán bar, “Cô yên tâm, quán bar này không loạn, hơn nữa còn rất đẳng cấp, tôi và bạn trai tôi đã đến mấy lần

Dù sao mai cũng là cuối tuần, tối nay tôi ở cùng cô không say không về, phát tiết xong thì sống thật tốt, cười cho bọn họ xem.” Vốn dĩ Đồng Hiểu uống cùng Hà Thu Đình rất vui vẻ, cô hơi say đi đến phòng vệ sinh, nhưng không khéo lại đụng phải Thẩm Duyệt

Đồng Hiểu không chào hỏi, cũng không muốn để ý tới, nhưng Thẩm Duyệt không bỏ qua cho cô, chặn đường cô

“Chậc chậc, đây không phải là cô Đồng lăng nhăng của chúng ta sao? Nghe nói bị phụ huynh phản ánh đời sống cá nhân không có chừng mực, không có cách nào làm tấm gương tốt, không biết phụ huynh thấy cái bộ dạng quyến rũ bây giờ của cô sẽ có cảm nghĩ thế nào? Đồng Hiểu, cô thật là biết giả vờ, ở trường học giả vờ như một giáo viên tốt, tan làm liền tháo mặt nạ xuống, chạy đi quyến rũ đàn ông đúng không? Anh Thẩm không cần cô nữa, tôi biết mấy ông già rất giàu, có cần tôi giới thiệu cho cô không? Hầu hạ bọn họ một đêm được rất nhiều tiền đấy.”

Ánh mắt mơ màng của Đồng Hiểu vượt qua cô ta nhìn về phía người đàn ông sau lưng cô ta không xa, cô nghĩ nhất định là mình uống say rồi.

Thẩm Duyệt theo tầm mắt cô nhìn qua, sợ hãi chạy vội đi

Thẩm Thần Bằng cách cô càng ngày càng gần.

Lúc đến gần cô, anh cong khóe môi lên, châm chọc, “Đồng Hiểu, tôi còn tưởng là rời xa tôi, em sống tốt thể nào, không ngờ lại chật vật hơn.”

Ánh mắt cô càng thêm mơ màng, cứ bướng bỉnh nhìn chằm chằm anh như vậy

“Sao hả, khoảng thời gian này chịu không ít tủi thân nhỉ, có muốn quay lại bên cạnh tôi không?”

“Anh nằm mơ đi!” Anh đột nhiên cười điên cuồng, “Đồng Hiểu, ở trước mặt tôi em hung dữ như vậy, vừa rồi đối mặt với người phụ nữ giễu cợt em đó, sao em lại ỉu xìu thế? Có phải em cảm thấy tôi yêu em, có thể muốn làm gì thì làm ở trước mặt tôi không?”

“Tất cả những gì tôi phải chịu trong khoảng thời gian qua đều là do anh sắp đặt?” “Em có thể hiểu như vậy, dù sao sau khi tôi và Hân Nhiên kết hôn thì chúng tôi chính là người một nhà.”

Đồng Hiểu tự giễu cong môi lên, “Thẩm Thần Bằng, về nói với vợ anh, tôi sẽ không nhận thua, tôi sẽ sống thật tốt, để chị ta vĩnh viễn không có cách nào yên tâm được.”

Nói xong, cô quay người bỏ đi

Thẩm Thần Bằng nhìn bóng dáng càng ngày càng xa của cô, không tự chủ được cau mày lại

ở trước mặt anh lúc nào cô cũng nhe nanh múa vuốt, gặp phải kẻ địch thật sự thì ngay cả một câu hung dữ cũng không dám nói

Đêm đó Đồng Hiểu thật sự uống rất nhiều, dường như là lần uống nhiều nhất từ trước tới nay

Hà Thu Đình vốn chỉ muốn để cô phát tiết, nhưng cô uống đến nỗi cô ta phát sợ, không ngừng khuyên, “Đồng Hiểu đừng uống nữa, cô đã uống rất nhiều rồi.” Đồng Hiểu cười, nụ cười rất không chân thật, “Không sao, tửu lượng của tôi rất tốt, vẫn có thể uống nữa.” Đến cuối cùng, cô nằm bò lên quầy bar

Hà Thu Đình vội vàng gọi điện thoại cho bạn trai cô ta, may mà bạn trai cô ta đang trên đường đến đây rồi

Lúc cô ta đang định đưa Đồng Hiểu ra ngoài thì Thẩm Thần Bằng xuất hiện

“Anh..

anh Thẩm” Thẩm Thần Bằng không chào hỏi cô ta, chỉ lạnh lùng nói: “Giao cô ấy cho tôi.” Hà Thu Đình nào dám giao Đồng Hiểu ra

Tên háo sắc này, giao cô ấy cho anh còn không phải bị anh gặm đến nỗi ngay cả mảnh vụn cũng không còn à? “Anh Thẩm, tôi đưa cô ấy đến, tôi có trách nhiệm đưa cô ấy về nhà, không làm phiền anh.” Thẩm Thần Bằng híp mắt lại, nhắc lại một lần, “Tôi nói giao cô ấy cho tôi.” Hà Thu Đình đang do dự thì bạn trai của cô ta đến

Nhìn thấy Thẩm Thần Bằng, anh ta chào hỏi trước, “Anh Thẩm cũng ở đây à?” Thấy sắc mặt Thẩm Thần Bằng không tốt lắm, anh ta vội vàng nói: “Thu Đình, em còn ngẩn ra đó làm gì? Anh Thẩm ở đây rồi, đồng nghiệp của em còn có thể có chuyện gì, chúng ta đi trước đi.”

Hà Thu Đình bị bạn trai kéo đi.

Cả đường vẻ mặt cô ta đều rất khó coi, ngồi trên xe không nói câu nào.

“Sao thế, em giận anh à?” “Tại sao tất cả mọi người đều khom lưng uốn gối trước Thẩm Thần Bằng

Ở Anh Đốn, em chỉ có một mình Đồng Hiểu là bạn, nếu như ngay cả cô ấy cũng không quan tâm đến em nữa, em chỉ có một mình thôi.”

Người đàn ông khẽ thở dài, “Em yên tâm đi, Thẩm Thần Bằng thích đồng nghiệp của em, sẽ không hại cô ấy đâu.”

“Anh ta sẽ không làm hại cô ấy, anh ta sẽ ăn cô ấy.” Hà Thu Đình gầm lên giận dữ

Người đàn ông cũng hơi tức giận, “Anh có thể làm thế nào? Công khai chống lại Thẩm Thần Bằng à? Anh không muốn sự nghiệp anh vất vả gây dựng bị mất hết, cũng không muốn liên lụy đến người nhà anh

Kiểu người như vậy, có thế không động vào thì đừng động vào

Lần sau, em đừng tùy tiện đưa đồng nghiệp kia của em ra ngoài, vậy thì sẽ không có chuyện gì hết.”

Thẩm Thần Bằng ôm Đồng Hiểu lên xe, do dự về chung cư của anh hay của cô, cuối cùng anh vẫn lái xe về chung cư của cô

Bể cô về đến chung cư, trên người cô nồng nặc mùi rượu và thuốc lá, anh chỉ muốn ném ngay cô vào bồn tắm

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thần Bằng hầu hạ phụ nữ

Anh cố gắng đè nén dục vọng cẩn thận lau người cho cô

Đến khi gần như không kìm nén được nữa, anh không lau thân dưới mà vội vàng mặc đồ ngủ cho cô luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.