Anh giơ tay chống lên trán, dáng vẻ rất mệt mỏi, thấp giọng chất vấn, “Phải như thế nào mới gọi là có cái gì? Lên giường mới gọi là có cái gì à?”
Đồng Hiểu bĩu môi, nhoài người trên cửa sổ xe, buồn bực nói: “Cho dù anh có tin hay không thì em và anh ta cũng sẽ không có cái gì nữa.” Xe tiếp tục lên đường, lần này anh lái rất cẩn thận
Đến công ty, Đồng Hiểu muốn xuống xe, anh đột nhiên kéo tay cô lại, ý tứ nói: “Bé con, cho dù tiếp theo phải đối mặt với lời đồn nhảm gì, đều không cần phải sợ, anh luôn ở bên cạnh em.” Đồng Hiểu không hiểu ý anh là gì, đi vào cao ốc công ty, chỉ cảm thấy tất cả mọi người đều đang nhìn cô, ánh mắt mang theo sự quan sát và nghiên cứu
Cô vẫn không hiểu.
Cho đến lúc vào phòng nhân sự, các đồng nghiệp rối rít vây lấy cô.
“Đồng Hiểu, nghe nói cô và boss đang qua lại à, hôm qua có người thấy hai người ở khách sạn, có chuyện này sao?”
“Đồng Hiểu, cô thật giỏi, đưa tài liệu cũng có thể đưa thành có tình cảm, bái phục.” “Tuổi trẻ quả nhiên chính là vốn, chúng tôi không có cái số này.” Đồng Hiểu bị bọn họ oanh tạc, muốn giải thích nhưng không biết nên bắt đầu nói từ đâu
Giám đốc đi từ bên ngoài vào, thấy cảnh này, quát lớn một tiếng, “Không cần làm việc nữa à?” Tất cả mọi người đều tản ra, quay về chỗ của mình.
Lúc này tại cô mới được yên tĩnh, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475298/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.