Hách Triết cau mày, trầm giọng giải thích, “Thẩm tổng, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi.”
“Anh im miệng!” Thẩm Thần Bằng quát lên, “Hách tổng, anh đừng quên anh đã có vợ chưa cưới rồi, chẳng lẽ anh muốn bắt cá hai tay à?” Đồng Hiểu day trán, không biết anh đang lên cơn điên gì.
“Tôi và Đồng Hiểu không phải như anh nghĩ đâu.” Anh ta lại giải thích
Thẩm Thần Bằng hừ lạnh, “Đã như vậy, anh còn không mau cút đi.” “Người nên cút là anh đấy!” Đồng Hiểu lạnh lùng mở miệng, “Thẩm Thần Bằng, nếu anh không đi, tôi sẽ báo cảnh sát.”
Thẩm Thần Bằng nghiến răng, “Em nhắc lại lần nữa xem!”
“Nếu anh không đi, tôi sẽ báo cảnh sát!”
Đồng Hiểu không chút sợ hãi nhắc lại, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường
Thẩm Thần Bằng siết chặt hai tay thành nắm đấm, nhưng nhất thời không biết nên vung về phía ai, thật ra anh muốn cho mình một cái tát nhất
“Thẩm Thần Bằng, cút đi, đừng quấn lấy tôi nữa!” Thẩm Thần Bằng siết hai tay lại, từ từ buông ra, cuối cùng xoay người rời đi
Đồng Hiểu mệt mỏi ngồi trên sofa, tay day thái dương mãi
“Hình như anh ta vẫn chưa quên được cô.” Đồng Hiểu lắc đầu, tự giễu nói: “Đàn ông đều giống nhau thôi, vứt bỏ một người phụ nữ, nhưng vẫn khăng khăng muốn người ta một lòng với anh ta.” Giây phút nhìn thấy cô thương cảm, thở dài vì một người đàn ông khác như vậy, Hách Triết không hiểu sao lại cảm thấy khó chịu trong lòng
“Anh cũng về đi thôi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475286/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.