Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng Đồng Hiểu đã ôm một bó hoa tươi mua từ trước đến thăm mộ
9 Hôm nay là ngày giỗ của Hách Triết, không biết bao lâu rồi cô chưa trở về thăm anh
Hai năm đầu khi anh vừa mất, mỗi lần đến ngày giỗ, Đồng Hiểu đều quay trở về thăm
Nhưng lần nào đến cũng bị người nhà của anh đuổi đánh
Cô còn nhớ mẹ của Hách Triết từng tóm lấy áo cổ, tát mạnh lên mặt cô mà cuồng loạn chửi mắng: “Cố là đồ sao chổi, đồ khắc tinh, chính cô đã hại chết con trai tôi!” Đồng Hiểu đặt bó hoa xuống rồi quỳ gối trước một phần của anh
Hách Triết lớn hơn cô ba tuổi, cô và anh lớn lên cùng nhau, ngày còn bé Cố Thuờng thích đi theo phía sau anh, ngọt ngào gọi “Anh Hách Triết ơi”
Anh là một chàng trai tao nhã lịch sự, chẳng những đẹp trai mà thành tích còn rất tốt, từ lúc nhỏ đến lúc lớn vẫn luôn được các cô gái yêu mến
Nhưng những người hiểu anh đều biết, trong lòng của anh chỉ có cô em gái Đồng Hiểu.
Lúc Đồng Hiểu học lớp mười thì anh thi đấu trường đại học tốt nhất Bắc Kinh
Đồng Hiểu đuổi sát theo bước chân của anh, cô cũng muốn đi đậu vào trường đại học anh đang học
Sau đó cô thi đỗ, nhưng Chu Vũ Vi lại không để cố đi học
May mắn là bọn họ vẫn còn ở chung trong một thành phố
Khi cô học năm nhất, anh đã học năm thứ tư
Anh nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475252/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.